PolycoGroup.com Hợp đồng thi công xây dựng nhà ở là một trong những loại hợp đồng hết sức .... ( Người dân tự xây dựng nhà có phải đóng thuế xây dựng hay không?
Tuesday, September 6, 2011
Phim " 80 ngày vòng quanh thế giới"
Bộ phim kể về câu chuyện một nhà phát minh với 1 cô gái đam mê vẽ tranh và một chàng trai do Thành Long đóng (Đi lấy lại tượng Phật cho làng) cùng phưu lưu vượt qua những khó khăn để du hành vòng quanh thế giới trong 80 ngày.
Bộ phim pha lẫn hài hước, võ thuật, phát mình, khắc họa rõ tính cách nhân vật. Và sau khi xem phim mình có rút ra vài bài học :
BÀI HỌC TỪ " 80 NGÀY VÒNG QUANH THẾ GIỚI"
1. Hãy làm theo những gì bạn thực sự tin tưởng, cho dù thế giới có chế giễu bạn
Chỉ cần đi theo niềm tin của bạn, nó xứng đáng với cái giá bị nhiều người chê giễu, để đánh cuộc cuộc sống của bạn
2. Quan trọng là những trải nghiệm trên quãng đường đi, biết nhiều, gặp nhiều..
Mục tiêu của bạn, bạn muốn đạt được, thế nhưng điều quan trọng là trên con đường đạt mục tiêu đó, bạn được trải nghiệm nhiều thứ, làm nhiều việc bạn chưa từng làm, gặp những người bạn chưa từng gặp, vượt qua chính giới hạn bản thân mình... đó mới là điều quan trọng.
3. Những người bạn đồng hành quan trọng hơn là kết quả riêng cá nhân.
Ba nhân vật chính, họ không bỏ nhau, cho dù có những lúc hiểu nhầm giận dỗi, hay những lúc một người đứng cản đường cho những người khác bước đi đúng kế hoạch. Quan trọng là những người bạn đồng hành, bạn đã cùng họ làm nên những điều tuyệt vời, và trên hết, những người bạn đó xứng đáng để bạn đánh đổi mục tiêu của mình để cùng thành công.
4. Phải đi đến cuối, chiến đấu hết mình, không bao giờ bỏ cuộc, không bao giờ được bỏ cuộc.
Dù có thể đôi lúc chùn bước, hay nghĩ rằng không thể kịp... nhưng hãy cứ bước tới, cứ chiến đấu hết mình, không bao giờ được bỏ cuộc.
Trò chuyện với Rita về tu tập: mọi việc đều hoàn hảo, ngay lúc này!
Gửi Trongsuot,
Tuần trước gặp anh ở Sài Gòn, khi về anh có nói em đang ở trong điều kiện thuận lợi và khuyên em nên tu tập, mặc dù đã bắt đầu một thời gian nhưng em cảm thấy mình chưa biết thế nào là tu tập thực sự cả, nên phải hỏi anh thôi! Em nghĩ mình có xu hướng hơi giống anh, nên có thể kinh nghiệm của anh sẽ giúp được em.
Câu hỏi “thế nào là tu tập thực sự?” là một câu hỏi cơ bản, và cũng là câu hỏi của nhiều người đã và đang đi trên con đường tu tập, có lẽ nhiều hơn nhiều so với tưởng tượng của bạn. Có nhiều người dù đã tu tập hàng chục năm rồi vẫn đang hỏi câu hỏi này , thậm chí có những người dù đã khá nổi tiếng và thường đi giảng pháp cho hàng vạn người nghe, cũng vẫn đang tự hỏi câu hỏi đó! Họ chỉ không đủ dũng cảm để công khai nói nó ra như bạn mà thôi.
Bạn hãy thử đem câu hỏi này hỏi những người khác kể cả những vị thầy mà mình quen biết, bạn sẽ thấy một điều thú vị, câu trả lời cho một câu hỏi tưởng như đơn giản như vậy lại thật khác nhau! Thật kỳ lạ, tại sao lại như vậy? Câu hỏi này không phải quá khó để tìm ra ngay một câu trả lời, trong kinh điển và sách vở đã nói quá nhiều về thế nào là tu tập. Thế nhưng thực tế là, nếu một người lấy câu trả lời từ kinh sách thì sau khi trả lời xong vẫn thấy mù mờ về chính câu trả lời của mình, và họ lại tiếp tục đi tìm câu trả lời từ những kinh sách khác, những vị thầy khác…
Đôi khi họ dừng lại và tự hỏi, tại sao những bậc thầy chứng ngộ trong quá khứ lại có thể nói nhiều và viết nhiều đến vậy, và có vẻ khác nhau đến vậy chỉ để trả lời cho một câu hỏi đơn giản: Thế nào là tu tập thực sự?
Cho dù đọc bao nhiêu câu trả lời đến từ những bậc thầy vĩ đại đi nữa, nếu không thực sự cảm nhận được chúng một cách trực tiếp không qua lý luận của tâm trí, thì câu hỏi vẫn còn đó và ngày một lớn hơn.
Vậy tu tập nghĩa là gì? Nói một cách ngắn gọn thì tu tập là quá trình người ta đi từ trạng thái sống trong mê lầm tới sự tỉnh giấc thoát khỏi mê lầm và sống trọn vẹn trong sự tỉnh giấc này. Trạng thái mê lầm được gọi là vô minh, và sự tỉnh giấc được gọi là giác ngộ. Do khởi hành từ trạng thái mê lầm nên người ta không tránh khỏi khả năng lầm lẫn trên đường đi, vì vậy câu hỏi “thế nào là tu tập thực sự?” là một câu hỏi tự nhiên và diễn ra thường xuyên trên đường đi để giúp một người định hướng trong từng bước trên con đường của mình.
Tuy nhiên, một câu trả lời thực sự cho câu hỏi này thì không bao giờ có khuôn mẫu, nó được lấy ra từ kinh nghiệm sống động của những người đã đi trọn vẹn con đường tu tập. Đức Phật đã nói về nó trong hơn 45 năm và chính Ngài cũng cho biết những gì Ngài đã nói so với những gì Ngài biết chỉ như một nắm lá trong lòng bàn tay so với số lá trong rừng cây. Giống như một viên đá quý có nhiều góc cạnh tỏa ra vô số màu sắc về vô số hướng, một người đứng ở góc này có thể mô tả về nó một cách hoàn toàn khác với người đứng ở góc bên kia. Tùy vào hoàn cảnh và mức độ nhận thức, sự tu tập của người này cũng khác với sự tu tập của người kia. Mỗi sự mô tả từ những góc độ khác nhau lại góp phần thể hiện trọn vẹn hơn và sáng tạo hơn về vẻ đẹp của viên đá quý, cũng vậy, mỗi con đường và phương pháp tu đem lại một bông hoa đẹp trong rừng hoa vô tận và không ngừng sáng tạo của sự tu tập.
Rita quý mến,
Những lời sau được viết ra dành riêng cho bạn và những người có duyên có thể cảm nhận được chúng. Với những bạn cảm thấy không hiểu hoặc không hợp với những lời này, xin cứ thoải mái bỏ qua và tìm hiểu về tu tập ở những tài liệu khác, đặc biệt Trongsuot khuyến khích bạn tham khảo “Thế nào là tu tập?”, một bài giảng đầy đủ và tuyệt vời hiếm có mà Trongsuot có duyên gặp được.
Vì đây là một bài viết đăng trên internet công cộng tới tất cả mọi người, với những bạn nào cảm thấy chưa thoải mái khi đọc các dòng sau, Trongsuot xin thành tâm sám hối và cầu chư Phật biến chúng thành những hạt giống lành đưa bạn tới giác ngộ trong tương lai. Với các bạn đã có sự chuẩn bị đầy đủ và cảm thấy phù hợp với những lời này, những người đã bắt đầu nhận ra ánh sáng bên trong, xin hãy đưa chúng vào cuộc sống hàng ngày với sự suy xét kỹ càng và tự biết mình sâu sắc.
Kính lễ đức Quán Thế Âm Bồ tát, vị thầy đại diện cho tất cả các vị thầy của con
Kính lễ Phật tính, vị thầy thường trụ trong con,
Trong thời đại ngày nay, tâm trí con người ngày một trở nên phức tạp, và sức lôi cuốn của những thói quen lầm lẫn trong tâm trí trở nên đặc biệt mạnh mẽ, che ám người ta khỏi sự thật sâu xa. Thật quý báu khi luôn có cơ hội giúp người ta nhận ra Phật tính vốn thường hằng tỏa sáng ngay tại nơi đây và xuyên thủng đám mây vô minh tích tụ vô số kiếp chỉ trong chớp mắt. Cơ hội tỉnh giấc này mở ra với bất kỳ ai vào bất cứ lúc nào, nhưng không phải ai cũng ngay lập tức sử dụng nó, người ta gọi quá trình từ lúc chưa sử dụng đến lúc sử dụng cơ hội này là Tu tập, và sự tỉnh giấc này là Giác ngộ.
Và như vậy, tu tập chính là những bước đi của bạn, và vì vậy bạn chính là người sáng tạo ra tu tập. Cho dù bạn có đi sang phải hay sang trái, đi về phía trước hay lùi về phía sau, thậm chí lỡ chân rơi xuống vực sâu và ở đó một thời gian, thì bạn vẫn đang trên đường tu tập. Dù bạn có ý thức mình đang tu tập hay không, thì bạn vẫn luôn sáng tạo ra tu tập trong từng hành động lời nói hay ý nghĩ hàng ngày, bạn chưa bao giờ rời khỏi tu tập và cũng chưa bao giờ tu tập sai vì mỗi bước đi đều đóng một vai trò riêng của nó trong con đường của bạn, dù bạn có nhận ra điều đó hay không.
Tuy nhiên, hôm nay khi hỏi Trongsuot câu hỏi này, ý bạn là Làm thế nào để sử dụng cơ hội giác ngộ sẵn có này NGAY BÂY GIỜ, có đúng vậy không?
Vì nếu bạn hỏi làm thế nào để sử dụng nó trong tương lai, thì bạn đâu cần câu trả lời, kiểu gì thì nó cũng sẽ xảy ra mà, Đức Phật đã đảm bảo với bạn điều đó, Ngài đã nói ta là Phật đã thành, và chúng sinh là Phật sẽ thành, ai cũng sẽ thành Phật cả.
Việc sử dụng cơ hội gọi là giác ngộ này không thể xảy ra trong lúc nào khác ngoài NGAY BÂY GIỜ. Nếu nó đã xảy ra trong quá khứ, bạn sẽ không còn phải hỏi câu hỏi này nữa. Nếu lúc nào bạn cũng nghĩ nó sẽ xảy ra ở đâu đó trong tương lai, nghĩa là lúc nào nó cũng không xảy ra ngay với bạn. Thậm chí nếu bạn nghĩ nó xảy ra trong hiện tại, thì cái bạn có chỉ là một ý nghĩ chứ đâu có gì khác?
Cơ hội giác ngộ luôn luôn có sẵn, nhưng tâm bạn luôn không sẵn sàng sử dụng nó NGAY BÂY GIỜ, nó luôn bị che mờ bởi những ý nghĩ này hay rượt đuổi theo những ý nghĩ khác, không dừng lại ở hiện tại một chút nào cho cơ hội giác ngộ được xảy ra. Hiểu rằng sự giác ngộ chỉ có thể xảy ra NGAY BÂY GIỜ sẽ thấy sự không ngừng chạy theo hay chối bỏ điều gì đó và quên mất hiện tại của tâm chính là cái cản trở lớn nhất để nó xảy ra, vì thế, người ta trước tiên cần làm việc để chuẩn bị những điều kiện cần thiết trong tâm.
Giác ngộ chỉ có thể tự xảy ra, không phụ thuộc vào ý muốn của bạn. Việc duy nhất bạn có thể làm là chuẩn bị để sẵn sàng đón nó.
Thế nào là chuẩn bị sẵn sàng? Nếu bạn cứ nghĩ ngợi và lo lắng thì giác ngộ sẽ không dám đến gần bạn! Tâm có một thói quen luôn không thỏa mãn với những gì diễn ra trong hiện tại. Nó hoặc là không chấp nhận một cái gì đang diễn ra (sân), ví dụ như tự đánh giá mình hay việc gì là sai lầm, hoặc đuổi theo một đối tượng nào khác nó ham thích (tham), ví dụ đang ngồi đọc bài này và nghĩ xem ngày mai ngủ dậy tôi sẽ làm gì, hoặc mờ mịt về những gì diễn ra trong hiện tại (si), ví dụ như đang ngồi đây mà không cảm nhận gì về hơi thở vào ra của cơ thể. Dọn dẹp những điều này nghĩa là làm cho thói quen tham, sân, si biến mất, tâm tự nhiên trong trẻo, không nghĩ ngợi mà luôn nhận biết và sẵn sàng đáp ứng trọn vẹn với những điều đang xảy ra. Đây chính là mảnh đất cần thiết để cơ hội giác ngộ xảy ra NGAY BÂY GIỜ.
Rita yêu quý,
Một trong những việc cần làm để giải quyết thói quen luôn không thỏa mãn với thực tại của tâm, là hãy bỏ đi những ý nghĩ của bạn về sự bất toàn, về sự không xứng đáng, về sự không đầy đủ, về sự tội lỗi hay lầm lạc. Đầu tiên hãy nhận ra sự tu tập của bạn luôn hoàn hảo cho dù đôi khi bạn bối rối không biết đi thế nào cho đúng, dù đôi khi bạn mắc phải những điều bạn gán nhãn là “sai lầm”, ví như bạn đã có những ý nghĩ tiêu cực, hay vô tình nói điều gì đó sai gây ngộ nhận cho người khác… Bạn có thể và nên sám hối, nhưng nên nhớ ngay cả sự bối rối hay sai lầm đó cũng là hoàn hảo, cũng là một bậc thang trên chiếc thang tu tập, liệu có thể nói bậc thang ở giữa thì không quan trọng bằng bậc thang cuối cùng? hay chúng đều đóng vai trò quan trọng tạo nên sự trọn vẹn của con đường tu tập của mình.
Bạn có thể hói “như vậy cả sự mê lầm này cũng là hoàn hảo hay sao?”, này bạn, nếu không có mê lầm thì làm sao có tu tập? Mê lầm chính là một phần tạo nên sự trọn vẹn của tu tập, không có mê lầm thì thậm chí sẽ không có câu hỏi về sự tu tập, không có mê lầm thì Phật không bao giờ xuất hiện và giáo hóa chúng sinh. Không có chúng thì không bao giờ có cuộc du hành gọi là “Tu tập” cả. Cuộc du hành mang tên “Tu tập” này thật hoàn hảo vì cuối cùng ai cũng tới đích, thật tuyệt vời phải không nào?
Trên cuộc du hành này, nếu đôi khi bạn cảm thấy mình quá căng thẳng, hay khi bạn cảm thấy liệu bao giờ mình mới tới đích đây… thì bạn hãy dừng lại và tự hỏi mình câu hỏi sau: “Cái gì quan trọng hơn, cái đích hay là con đường?”. Vào thời điểm giác ngộ, bạn sẽ tìm ra câu trả lời cho câu hỏi của mình.
Đến đây, bạn không cảm thấy tu tập cũng không có gì nghiêm trọng hơn là một cuộc chơi hay sao? cuộc chơi đang diễn ra, hãy tận hưởng nó, hãy nhìn xa hơn một đoạn ngắn gập ghềnh, hãy nhìn trọn vẹn quá trình này và nhận ra rằng cái đã xảy ra, đang xảy ra và sẽ xảy ra luôn đóng một vị trí hoàn hảo của nó trong cả quá trình. Hãy hiểu mê lầm cũng có vai diễn của nó giống như giác ngộ, và cuộc chơi đang diễn ra một cách hoàn hảo. Hãy buông bỏ những suy nghĩ tôi đang tu sai hay tu đúng, thực ra chính những suy nghĩ đó cũng đều hoàn hảo và không nhất thiết cần buông bỏ, có điều việc nắm giữ chúng không thể dẫn bạn tới giác ngộ NGAY BÂY GIỜ, còn buông bỏ chúng thì có thể!
Hãy áp dụng sự hoàn hảo này cho mọi điều bạn nhận thức, vì cách mà bạn nhận thức cũng chính là tu tập. Dù bất kể điều gì xấu xảy ra, hãy nhớ ở một góc độ rộng lớn hơn, một quãng thời gian dài hơn, ở góc nhìn toàn thể thì nó là một mắt xích hoàn hảo. Nếu không có những sai lầm trong quá khứ, liệu bạn có thể học được các bài học và trưởng thành như ngày hôm nay? Hãy nhìn như vậy bạn sẽ thấy sai lầm hôm nay cũng quan trọng đối với bài học bạn đang học không kém gì kết quả của bài học đó. Sự thật dù bạn có đang nghĩ nó là xấu thì nó đang đóng góp cho việc bạn học được bài học của mình, vì vậy, về dài hạn thì nó luôn là tốt. Hãy nhận ra điều đó ngay trong lúc này. Thậm chí dù bạn chưa nhận ra tại sao nó tốt hãy tự nhắc mình có một sự hoàn hảo ẩn dưới nó. Sự thừa nhận này sẽ mở ra cơ hội để bạn nhanh chóng học bài học của mình.
Nếu ngày mai một người thân của bạn ra đi? đó cũng là hoàn hảo. Nếu ngày mai công việc của bạn thất bại? đó cũng là hoàn hảo. Nếu ngày mai bệnh tật đến với bạn? đó cũng là hoàn hảo. Nếu ngày mai một sự hiểu lầm làm tất cả danh dự của bạn bị tiêu tan? đó cũng là hoàn hảo… Cả những cảm xúc chúng gây cho bạn, cả những bài học bạn học được từ nó… tất cả đều hoàn hảo.
Nói như vậy không có nghĩa là khuyến khích bạn cứ tiếp tục làm một việc mình thấy rõ là sai lầm và cắn răng tự nhủ rằng chúng đang hoàn hảo. Dù mọi thứ luôn đang hoàn hảo, nhưng hãy nhớ rằng mọi việc trên đời đều có nhân quả, nếu gieo một nhân tiêu cực chắc chắn bạn sẽ gặt một quả tiêu cực, đó là sự vận hành hoàn hảo của tự nhiên. Hãy làm những gì bạn thấy là cần thiết dựa theo sự tự tri, theo lương tâm, theo ánh sáng bên trong của bạn. Nhưng đồng thời cũng nhận ra rằng không việc gì phải căm tức, phải lo sợ, phải hằn thù… vì dù cái gì đã, đang hay sẽ xảy ra có vẻ tiêu cực thế nào, chúng đều luôn hoàn hảo nếu nhìn từ góc độ toàn thể, nếu bạn chưa thấy nó hoàn hảo thì đơn giản chỉ vì vị trí nhìn của bạn chưa đủ cao để thấy hết mọi khía cạnh của nó. Bằng cách này, bạn sẽ có khả năng buông bỏ những cảm xúc tiêu cực không cần thiết của mình.
Để tập luyện, bất cứ khi nào bạn có một sự tiêu cực trong cảm xúc hay suy nghĩ, bất kể khi nào bạn có những đánh giá phản đối cái đang diễn ra với bạn, hãy buông bỏ chúng bằng cách nói: “Có thể tôi chưa nhận ra một cách cụ thể, nhưng nhìn từ góc độ rộng lớn nhất, tất cả những gì tôi đã làm, đang làm, sẽ làm đều hoàn hảo. Tất cả những gì diễn ra trong tôi hay xung quanh tôi đều hoàn hảo. Tất cả đều hoàn hảo, NGAY LÚC NÀY!”.
Bằng cách này, hãy buông xả tất cả những ý nghĩ chối bỏ, những đánh giá tiêu cực trong tâm. Hãy để tâm nghỉ ngơi trong sự hoàn hảo ngay lúc này, mọi thứ vốn đang hoàn hảo, và vì hoàn hảo nên chẳng có gì đáng để bạn bận tâm. Bạn thậm chí không cần phải suy nghĩ về sự hoàn hảo này, chỉ đơn giản là nghỉ ngơi, không suy nghĩ và bạn sẽ cảm nhận trực tiếp sự hoàn hảo đó… Nếu có thể làm như vậy, những vấn đề của cuộc sống hàng ngày sẽ trở thành một người bạn luôn nhắc nhở mình. Khi điều gì đó tiêu cực lại xảy ra trong tâm và bạn làm theo quá trình trên, ấn tượng sự hoàn hảo này dần ghi sâu vào tâm thức bạn. Đây chính là một phần của câu trả lời về sự tu tập dành cho bạn.
Đây là một cách đặc biệt hiệu quả với những người có khả năng nhận thức tốt, một trong những phương pháp thiện xảo để làm việc với thói quen không chấp nhận thực tại của tâm. Hãy suy nghĩ về nó và áp dụng nó vào từng việc trong thực tế hàng ngày, khi có ai đó hỏi bạn “hôm nay bạn thế nào?” hãy tự trả lời “rất tốt” dù bất kể điều gì đang diễn ra với bạn, đầu tiên có thể hơi là lạ cho tới khi nó trở nên rất tự nhiên.
Rita quý mến,
Tuy phải tùy duyên mô tả bằng các lời nói và khái niệm, kỳ thực sự hoàn hảo thì vượt hẳn khỏi mọi lý luận, vượt khỏi khái niệm giữa “hoàn hảo” và “không hoàn hảo”. Ngay cái gọi là “không hoàn hảo” theo cách gọi thế gian thì vẫn luôn luôn hoàn hảo. Giống không cần phải chỉ vào mặt trăng và bảo nó rất sáng, không cần phải nghĩ rằng cái gì là hoàn hảo thì nó mới là hoàn hảo, nó đã vốn sẵn như vậy và luôn là như vậy. Vì vậy khi thực hành quan trọng là bước đi chứ không chỉ nhìn vào ngón tay chỉ đường, hãy ngước nhìn mặt trăng và bạn sẽ kinh nghiệm trực tiếp ánh sáng này.
Đó là những gì Trongsuot muốn chia sẻ với bạn hôm nay.
Đọc thêm: Trò chuyện với Rita về tu tập: mọi việc đều hoàn hảo, ngay lúc này! « « Trong suốt Trong suốt http://trongsuot.com/2010-12-27/tro-chuyen-voi-rita-ve-tu-tap.htm#ixzz1XA2ZPgUq
Tuần trước gặp anh ở Sài Gòn, khi về anh có nói em đang ở trong điều kiện thuận lợi và khuyên em nên tu tập, mặc dù đã bắt đầu một thời gian nhưng em cảm thấy mình chưa biết thế nào là tu tập thực sự cả, nên phải hỏi anh thôi! Em nghĩ mình có xu hướng hơi giống anh, nên có thể kinh nghiệm của anh sẽ giúp được em.
Rita, tp. HCM
Rita yêu quý
Bạn hãy thử đem câu hỏi này hỏi những người khác kể cả những vị thầy mà mình quen biết, bạn sẽ thấy một điều thú vị, câu trả lời cho một câu hỏi tưởng như đơn giản như vậy lại thật khác nhau! Thật kỳ lạ, tại sao lại như vậy? Câu hỏi này không phải quá khó để tìm ra ngay một câu trả lời, trong kinh điển và sách vở đã nói quá nhiều về thế nào là tu tập. Thế nhưng thực tế là, nếu một người lấy câu trả lời từ kinh sách thì sau khi trả lời xong vẫn thấy mù mờ về chính câu trả lời của mình, và họ lại tiếp tục đi tìm câu trả lời từ những kinh sách khác, những vị thầy khác…
Đôi khi họ dừng lại và tự hỏi, tại sao những bậc thầy chứng ngộ trong quá khứ lại có thể nói nhiều và viết nhiều đến vậy, và có vẻ khác nhau đến vậy chỉ để trả lời cho một câu hỏi đơn giản: Thế nào là tu tập thực sự?
Cho dù đọc bao nhiêu câu trả lời đến từ những bậc thầy vĩ đại đi nữa, nếu không thực sự cảm nhận được chúng một cách trực tiếp không qua lý luận của tâm trí, thì câu hỏi vẫn còn đó và ngày một lớn hơn.
Vậy tu tập nghĩa là gì? Nói một cách ngắn gọn thì tu tập là quá trình người ta đi từ trạng thái sống trong mê lầm tới sự tỉnh giấc thoát khỏi mê lầm và sống trọn vẹn trong sự tỉnh giấc này. Trạng thái mê lầm được gọi là vô minh, và sự tỉnh giấc được gọi là giác ngộ. Do khởi hành từ trạng thái mê lầm nên người ta không tránh khỏi khả năng lầm lẫn trên đường đi, vì vậy câu hỏi “thế nào là tu tập thực sự?” là một câu hỏi tự nhiên và diễn ra thường xuyên trên đường đi để giúp một người định hướng trong từng bước trên con đường của mình.
Tuy nhiên, một câu trả lời thực sự cho câu hỏi này thì không bao giờ có khuôn mẫu, nó được lấy ra từ kinh nghiệm sống động của những người đã đi trọn vẹn con đường tu tập. Đức Phật đã nói về nó trong hơn 45 năm và chính Ngài cũng cho biết những gì Ngài đã nói so với những gì Ngài biết chỉ như một nắm lá trong lòng bàn tay so với số lá trong rừng cây. Giống như một viên đá quý có nhiều góc cạnh tỏa ra vô số màu sắc về vô số hướng, một người đứng ở góc này có thể mô tả về nó một cách hoàn toàn khác với người đứng ở góc bên kia. Tùy vào hoàn cảnh và mức độ nhận thức, sự tu tập của người này cũng khác với sự tu tập của người kia. Mỗi sự mô tả từ những góc độ khác nhau lại góp phần thể hiện trọn vẹn hơn và sáng tạo hơn về vẻ đẹp của viên đá quý, cũng vậy, mỗi con đường và phương pháp tu đem lại một bông hoa đẹp trong rừng hoa vô tận và không ngừng sáng tạo của sự tu tập.
Rita quý mến,
Những lời sau được viết ra dành riêng cho bạn và những người có duyên có thể cảm nhận được chúng. Với những bạn cảm thấy không hiểu hoặc không hợp với những lời này, xin cứ thoải mái bỏ qua và tìm hiểu về tu tập ở những tài liệu khác, đặc biệt Trongsuot khuyến khích bạn tham khảo “Thế nào là tu tập?”, một bài giảng đầy đủ và tuyệt vời hiếm có mà Trongsuot có duyên gặp được.
Vì đây là một bài viết đăng trên internet công cộng tới tất cả mọi người, với những bạn nào cảm thấy chưa thoải mái khi đọc các dòng sau, Trongsuot xin thành tâm sám hối và cầu chư Phật biến chúng thành những hạt giống lành đưa bạn tới giác ngộ trong tương lai. Với các bạn đã có sự chuẩn bị đầy đủ và cảm thấy phù hợp với những lời này, những người đã bắt đầu nhận ra ánh sáng bên trong, xin hãy đưa chúng vào cuộc sống hàng ngày với sự suy xét kỹ càng và tự biết mình sâu sắc.
Kính lễ đức Quán Thế Âm Bồ tát, vị thầy đại diện cho tất cả các vị thầy của con
Kính lễ Phật tính, vị thầy thường trụ trong con,
Trong thời đại ngày nay, tâm trí con người ngày một trở nên phức tạp, và sức lôi cuốn của những thói quen lầm lẫn trong tâm trí trở nên đặc biệt mạnh mẽ, che ám người ta khỏi sự thật sâu xa. Thật quý báu khi luôn có cơ hội giúp người ta nhận ra Phật tính vốn thường hằng tỏa sáng ngay tại nơi đây và xuyên thủng đám mây vô minh tích tụ vô số kiếp chỉ trong chớp mắt. Cơ hội tỉnh giấc này mở ra với bất kỳ ai vào bất cứ lúc nào, nhưng không phải ai cũng ngay lập tức sử dụng nó, người ta gọi quá trình từ lúc chưa sử dụng đến lúc sử dụng cơ hội này là Tu tập, và sự tỉnh giấc này là Giác ngộ.
Và như vậy, tu tập chính là những bước đi của bạn, và vì vậy bạn chính là người sáng tạo ra tu tập. Cho dù bạn có đi sang phải hay sang trái, đi về phía trước hay lùi về phía sau, thậm chí lỡ chân rơi xuống vực sâu và ở đó một thời gian, thì bạn vẫn đang trên đường tu tập. Dù bạn có ý thức mình đang tu tập hay không, thì bạn vẫn luôn sáng tạo ra tu tập trong từng hành động lời nói hay ý nghĩ hàng ngày, bạn chưa bao giờ rời khỏi tu tập và cũng chưa bao giờ tu tập sai vì mỗi bước đi đều đóng một vai trò riêng của nó trong con đường của bạn, dù bạn có nhận ra điều đó hay không.
Tuy nhiên, hôm nay khi hỏi Trongsuot câu hỏi này, ý bạn là Làm thế nào để sử dụng cơ hội giác ngộ sẵn có này NGAY BÂY GIỜ, có đúng vậy không?
Vì nếu bạn hỏi làm thế nào để sử dụng nó trong tương lai, thì bạn đâu cần câu trả lời, kiểu gì thì nó cũng sẽ xảy ra mà, Đức Phật đã đảm bảo với bạn điều đó, Ngài đã nói ta là Phật đã thành, và chúng sinh là Phật sẽ thành, ai cũng sẽ thành Phật cả.
Việc sử dụng cơ hội gọi là giác ngộ này không thể xảy ra trong lúc nào khác ngoài NGAY BÂY GIỜ. Nếu nó đã xảy ra trong quá khứ, bạn sẽ không còn phải hỏi câu hỏi này nữa. Nếu lúc nào bạn cũng nghĩ nó sẽ xảy ra ở đâu đó trong tương lai, nghĩa là lúc nào nó cũng không xảy ra ngay với bạn. Thậm chí nếu bạn nghĩ nó xảy ra trong hiện tại, thì cái bạn có chỉ là một ý nghĩ chứ đâu có gì khác?
Cơ hội giác ngộ luôn luôn có sẵn, nhưng tâm bạn luôn không sẵn sàng sử dụng nó NGAY BÂY GIỜ, nó luôn bị che mờ bởi những ý nghĩ này hay rượt đuổi theo những ý nghĩ khác, không dừng lại ở hiện tại một chút nào cho cơ hội giác ngộ được xảy ra. Hiểu rằng sự giác ngộ chỉ có thể xảy ra NGAY BÂY GIỜ sẽ thấy sự không ngừng chạy theo hay chối bỏ điều gì đó và quên mất hiện tại của tâm chính là cái cản trở lớn nhất để nó xảy ra, vì thế, người ta trước tiên cần làm việc để chuẩn bị những điều kiện cần thiết trong tâm.
Giác ngộ chỉ có thể tự xảy ra, không phụ thuộc vào ý muốn của bạn. Việc duy nhất bạn có thể làm là chuẩn bị để sẵn sàng đón nó.
Thế nào là chuẩn bị sẵn sàng? Nếu bạn cứ nghĩ ngợi và lo lắng thì giác ngộ sẽ không dám đến gần bạn! Tâm có một thói quen luôn không thỏa mãn với những gì diễn ra trong hiện tại. Nó hoặc là không chấp nhận một cái gì đang diễn ra (sân), ví dụ như tự đánh giá mình hay việc gì là sai lầm, hoặc đuổi theo một đối tượng nào khác nó ham thích (tham), ví dụ đang ngồi đọc bài này và nghĩ xem ngày mai ngủ dậy tôi sẽ làm gì, hoặc mờ mịt về những gì diễn ra trong hiện tại (si), ví dụ như đang ngồi đây mà không cảm nhận gì về hơi thở vào ra của cơ thể. Dọn dẹp những điều này nghĩa là làm cho thói quen tham, sân, si biến mất, tâm tự nhiên trong trẻo, không nghĩ ngợi mà luôn nhận biết và sẵn sàng đáp ứng trọn vẹn với những điều đang xảy ra. Đây chính là mảnh đất cần thiết để cơ hội giác ngộ xảy ra NGAY BÂY GIỜ.
Rita yêu quý,
Một trong những việc cần làm để giải quyết thói quen luôn không thỏa mãn với thực tại của tâm, là hãy bỏ đi những ý nghĩ của bạn về sự bất toàn, về sự không xứng đáng, về sự không đầy đủ, về sự tội lỗi hay lầm lạc. Đầu tiên hãy nhận ra sự tu tập của bạn luôn hoàn hảo cho dù đôi khi bạn bối rối không biết đi thế nào cho đúng, dù đôi khi bạn mắc phải những điều bạn gán nhãn là “sai lầm”, ví như bạn đã có những ý nghĩ tiêu cực, hay vô tình nói điều gì đó sai gây ngộ nhận cho người khác… Bạn có thể và nên sám hối, nhưng nên nhớ ngay cả sự bối rối hay sai lầm đó cũng là hoàn hảo, cũng là một bậc thang trên chiếc thang tu tập, liệu có thể nói bậc thang ở giữa thì không quan trọng bằng bậc thang cuối cùng? hay chúng đều đóng vai trò quan trọng tạo nên sự trọn vẹn của con đường tu tập của mình.
Bạn có thể hói “như vậy cả sự mê lầm này cũng là hoàn hảo hay sao?”, này bạn, nếu không có mê lầm thì làm sao có tu tập? Mê lầm chính là một phần tạo nên sự trọn vẹn của tu tập, không có mê lầm thì thậm chí sẽ không có câu hỏi về sự tu tập, không có mê lầm thì Phật không bao giờ xuất hiện và giáo hóa chúng sinh. Không có chúng thì không bao giờ có cuộc du hành gọi là “Tu tập” cả. Cuộc du hành mang tên “Tu tập” này thật hoàn hảo vì cuối cùng ai cũng tới đích, thật tuyệt vời phải không nào?
Trên cuộc du hành này, nếu đôi khi bạn cảm thấy mình quá căng thẳng, hay khi bạn cảm thấy liệu bao giờ mình mới tới đích đây… thì bạn hãy dừng lại và tự hỏi mình câu hỏi sau: “Cái gì quan trọng hơn, cái đích hay là con đường?”. Vào thời điểm giác ngộ, bạn sẽ tìm ra câu trả lời cho câu hỏi của mình.
Đến đây, bạn không cảm thấy tu tập cũng không có gì nghiêm trọng hơn là một cuộc chơi hay sao? cuộc chơi đang diễn ra, hãy tận hưởng nó, hãy nhìn xa hơn một đoạn ngắn gập ghềnh, hãy nhìn trọn vẹn quá trình này và nhận ra rằng cái đã xảy ra, đang xảy ra và sẽ xảy ra luôn đóng một vị trí hoàn hảo của nó trong cả quá trình. Hãy hiểu mê lầm cũng có vai diễn của nó giống như giác ngộ, và cuộc chơi đang diễn ra một cách hoàn hảo. Hãy buông bỏ những suy nghĩ tôi đang tu sai hay tu đúng, thực ra chính những suy nghĩ đó cũng đều hoàn hảo và không nhất thiết cần buông bỏ, có điều việc nắm giữ chúng không thể dẫn bạn tới giác ngộ NGAY BÂY GIỜ, còn buông bỏ chúng thì có thể!
Hãy áp dụng sự hoàn hảo này cho mọi điều bạn nhận thức, vì cách mà bạn nhận thức cũng chính là tu tập. Dù bất kể điều gì xấu xảy ra, hãy nhớ ở một góc độ rộng lớn hơn, một quãng thời gian dài hơn, ở góc nhìn toàn thể thì nó là một mắt xích hoàn hảo. Nếu không có những sai lầm trong quá khứ, liệu bạn có thể học được các bài học và trưởng thành như ngày hôm nay? Hãy nhìn như vậy bạn sẽ thấy sai lầm hôm nay cũng quan trọng đối với bài học bạn đang học không kém gì kết quả của bài học đó. Sự thật dù bạn có đang nghĩ nó là xấu thì nó đang đóng góp cho việc bạn học được bài học của mình, vì vậy, về dài hạn thì nó luôn là tốt. Hãy nhận ra điều đó ngay trong lúc này. Thậm chí dù bạn chưa nhận ra tại sao nó tốt hãy tự nhắc mình có một sự hoàn hảo ẩn dưới nó. Sự thừa nhận này sẽ mở ra cơ hội để bạn nhanh chóng học bài học của mình.
Nếu ngày mai một người thân của bạn ra đi? đó cũng là hoàn hảo. Nếu ngày mai công việc của bạn thất bại? đó cũng là hoàn hảo. Nếu ngày mai bệnh tật đến với bạn? đó cũng là hoàn hảo. Nếu ngày mai một sự hiểu lầm làm tất cả danh dự của bạn bị tiêu tan? đó cũng là hoàn hảo… Cả những cảm xúc chúng gây cho bạn, cả những bài học bạn học được từ nó… tất cả đều hoàn hảo.
Nói như vậy không có nghĩa là khuyến khích bạn cứ tiếp tục làm một việc mình thấy rõ là sai lầm và cắn răng tự nhủ rằng chúng đang hoàn hảo. Dù mọi thứ luôn đang hoàn hảo, nhưng hãy nhớ rằng mọi việc trên đời đều có nhân quả, nếu gieo một nhân tiêu cực chắc chắn bạn sẽ gặt một quả tiêu cực, đó là sự vận hành hoàn hảo của tự nhiên. Hãy làm những gì bạn thấy là cần thiết dựa theo sự tự tri, theo lương tâm, theo ánh sáng bên trong của bạn. Nhưng đồng thời cũng nhận ra rằng không việc gì phải căm tức, phải lo sợ, phải hằn thù… vì dù cái gì đã, đang hay sẽ xảy ra có vẻ tiêu cực thế nào, chúng đều luôn hoàn hảo nếu nhìn từ góc độ toàn thể, nếu bạn chưa thấy nó hoàn hảo thì đơn giản chỉ vì vị trí nhìn của bạn chưa đủ cao để thấy hết mọi khía cạnh của nó. Bằng cách này, bạn sẽ có khả năng buông bỏ những cảm xúc tiêu cực không cần thiết của mình.
Để tập luyện, bất cứ khi nào bạn có một sự tiêu cực trong cảm xúc hay suy nghĩ, bất kể khi nào bạn có những đánh giá phản đối cái đang diễn ra với bạn, hãy buông bỏ chúng bằng cách nói: “Có thể tôi chưa nhận ra một cách cụ thể, nhưng nhìn từ góc độ rộng lớn nhất, tất cả những gì tôi đã làm, đang làm, sẽ làm đều hoàn hảo. Tất cả những gì diễn ra trong tôi hay xung quanh tôi đều hoàn hảo. Tất cả đều hoàn hảo, NGAY LÚC NÀY!”.
Bằng cách này, hãy buông xả tất cả những ý nghĩ chối bỏ, những đánh giá tiêu cực trong tâm. Hãy để tâm nghỉ ngơi trong sự hoàn hảo ngay lúc này, mọi thứ vốn đang hoàn hảo, và vì hoàn hảo nên chẳng có gì đáng để bạn bận tâm. Bạn thậm chí không cần phải suy nghĩ về sự hoàn hảo này, chỉ đơn giản là nghỉ ngơi, không suy nghĩ và bạn sẽ cảm nhận trực tiếp sự hoàn hảo đó… Nếu có thể làm như vậy, những vấn đề của cuộc sống hàng ngày sẽ trở thành một người bạn luôn nhắc nhở mình. Khi điều gì đó tiêu cực lại xảy ra trong tâm và bạn làm theo quá trình trên, ấn tượng sự hoàn hảo này dần ghi sâu vào tâm thức bạn. Đây chính là một phần của câu trả lời về sự tu tập dành cho bạn.
Đây là một cách đặc biệt hiệu quả với những người có khả năng nhận thức tốt, một trong những phương pháp thiện xảo để làm việc với thói quen không chấp nhận thực tại của tâm. Hãy suy nghĩ về nó và áp dụng nó vào từng việc trong thực tế hàng ngày, khi có ai đó hỏi bạn “hôm nay bạn thế nào?” hãy tự trả lời “rất tốt” dù bất kể điều gì đang diễn ra với bạn, đầu tiên có thể hơi là lạ cho tới khi nó trở nên rất tự nhiên.
Rita quý mến,
Tuy phải tùy duyên mô tả bằng các lời nói và khái niệm, kỳ thực sự hoàn hảo thì vượt hẳn khỏi mọi lý luận, vượt khỏi khái niệm giữa “hoàn hảo” và “không hoàn hảo”. Ngay cái gọi là “không hoàn hảo” theo cách gọi thế gian thì vẫn luôn luôn hoàn hảo. Giống không cần phải chỉ vào mặt trăng và bảo nó rất sáng, không cần phải nghĩ rằng cái gì là hoàn hảo thì nó mới là hoàn hảo, nó đã vốn sẵn như vậy và luôn là như vậy. Vì vậy khi thực hành quan trọng là bước đi chứ không chỉ nhìn vào ngón tay chỉ đường, hãy ngước nhìn mặt trăng và bạn sẽ kinh nghiệm trực tiếp ánh sáng này.
Đó là những gì Trongsuot muốn chia sẻ với bạn hôm nay.
*
http://trongsuot.com/2010-12-27/tro-chuyen-voi-rita-ve-tu-tap.htm
Đọc thêm: Trò chuyện với Rita về tu tập: mọi việc đều hoàn hảo, ngay lúc này! « « Trong suốt Trong suốt http://trongsuot.com/2010-12-27/tro-chuyen-voi-rita-ve-tu-tap.htm#ixzz1XA2ZPgUq
Trích : http://trongsuot.com/2010-12-27/tro-chuyen-voi-rita-ve-tu-tap.htm#axzz1X9yBnP00
Friday, September 2, 2011
Chú ý đơn thuần
Chú ý đơn thuần là tập lắng nghe những gì đang xảy ra trong thân, trong tâm và thế giới chung quanh ta. Chắc một lần nào đó, bạn đã có một dịp ngồi bên một dòng sông, hay trên một ghềnh đá bên bãi biển. Lúc đầu ta chỉ nghe một khối âm thanh rào rạt. Nhưng nếu ta ngồi yên thêm một chút, chỉ ngồi và lắng nghe thôi, ta sẽ bắt đầu nghe được muôn ngàn âm thanh nhỏ khác biệt nhau, tiếng sóng biển vỗ trên ghềnh đá, tiếng dòng sông chảy mạnh… Với tâm tĩnh lặng ta có thể kinh nghiệm được thật sâu sắc những gì đang xảy ra. Khi ta lắng nghe chính mình cũng thế, lúc đầu ta chỉ có thể nghe được một tiếng nói của cái “ngã” hay cái “tôi”. Nhưng dần dần, cái tôinày sẽ hiển lộ cho ta thấy nó chỉ là một tập hợp của những yếu tố, tư tưởng, cảm giác, tình cảm và hình ảnh thay đổi không ngừng. Tất cả sẽ hiển bày khi ta biết lắng nghe và chú ý. Một vị sư cô có viết một bài thơ thật đẹp như sau:
Đã sáu mươi sáu lần,
đôi mắt này nhìn mùa thu đến và đi.
Ánh trăng xưa ta đã tả thật nhiều,
đừng hỏi nữa làm chi.
Hãy lắng nghe
tiếng của cây tùng và cây bách,
khi gió ngừng đưa…
đôi mắt này nhìn mùa thu đến và đi.
Ánh trăng xưa ta đã tả thật nhiều,
đừng hỏi nữa làm chi.
Hãy lắng nghe
tiếng của cây tùng và cây bách,
khi gió ngừng đưa…
Hãy lắng nghe tiếng của cây cỏ khi gió không còn thổi. Một tâm tĩnh lặng tiêu biểu cho sự quân bình của đạo, giữa hai yếu tố sáng tạo và tiếp nhận. Nhờ yếu tố sáng tạo mà ta có khả năng tỉnh thức, thông suốt và tích cực chú ý. Nhờ yếu tố tiếp nhận mà ta giữ được một thái độ không phân biệt, không chọn lựa và không phê phán. Tâm ta lúc ấy rất cởi mở và êm dịu. Một khi ta có được nhận thức tỉnh táo và thông suốt, đi đôi với sự tiếp nhận không phân biệt, tâm ta sẽ ở trong một trạng thái quân bình, hoà hợp hoàn toàn.
Nguồn: Joseph Goldstein, 30 ngày thiền quán
Đời là một bài trắc nghiệm
Đời là một bài trắc nghiệm, nó chỉ là một bài trắc nghiệm
Một trong những áp phích tôi thích nhất có nói, “Đời là một bài trắc nghiệm. Nó chỉ là một bài trắc nghiệm. Nếu đây là đời thật thì bạn đã được dạy phải đi đâu và phải làm gì”. Mỗi khi nghĩ đến lời nói khôn ngoan dí dỏm này, tôi được nhắc nhở là không nên quan trọng hóa đời của tôi.
Khi bạn nhìn đời và nhiều thử thách của nó như một bài trắc nghiệm, hay loạt bài trắc nghiệm, bạn bắt đầu thấy mỗi vấn đề bạn đương đầu như một cơ hội để trưởng thành, một dịp để xoay xở với những khó khăn. Dù bạn đang đương đầu với nhiều vấn đề, nhiều trách nhiệm, thậm chí những trở lực không thể vượt qua được, khi xem chúng như một bài trắc nghiệm, bạn luôn luôn có dịp để thành công, theo cái nghĩa là vượt qua bất luận cái gì thách thức bạn. Nếu, ngược lại, bạn xem mỗi vấn đề mới mà bạn đối phó như một trận đấu nghiêm túc đòi hỏi bạn phải thắng để sinh tồn, có lẽ bạn đang dự vào một cuộc hành trình rất cam go. Cơ hội duy nhất bạn có thể cảm thấy vui sướng là khi mọi việc đang thành tựu đúng như đã định. Và tất cả chúng ta đều biết chuyện như thế xảy ra được mấy lần.
Coi đây như một thí nghiệm, bạn thử xem có thể ứng dụng ý này vào một việc gì bạn bị bó buộc phải đối phó. Có lẽ bạn có một đứa con tuổi thiếu niên khó bảo hay một người chủ có yêu cầu cao. Thử xem bạn có thể tái định nghĩa chuyện bạn đối phó từ một “vấn đề” ra một bài trắc nghiệm. Thay vì lăng xăng với vấn đề của bạn, thử xem có điều gì bạn có thể học hỏi từ đó. Hãy tự hỏi, “Tại sao đời tôi lại gặp chuyện này? Nó muốn nói điều gì và cần phải làm gì để vượt qua nó được? Tôi có thể nào nhìn vấn đề này cách nào khác hơn không? Tôi có thể xem nó như một cách trắc nghiệm không?”.
Nếu bạn áp dụng thử chiến thuật này, có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên trước những câu trả lời bạn đã thay đổi. Chẳng hạn, trước đây tôi thường phấn đấu rất nhiều về vấn đề tôi cảm thấy không có đủ thì giờ. Tôi thường loay hoay cố làm cho xong mọi việc. Tôi đổ lỗi cho thời biểu của tôi, gia đình tôi, hoàn cảnh tôi, và bất cứ cái gì tôi có thể nghĩ tới cho đó là những nguyên nhân gây ra hoàn cảnh bi đát của tôi. Thế rồi tôi đã cảm nhận hoàn cảnh bi đát đó. Nếu tôi muốn được hạnh phúc, mục tiêu của tôi không nhất thiết phải là tổ chức cuộc sống của tôi một cách hoàn hảo ngõ hầu tôi có thêm thì giờ, mà trái lại phải xem thử tôi có thể đạt đến cái điểm tôi cảm thấy vừa ý cho dù tôi không thể làm xong mọi việc mà tôi cảm thấy phải làm. Nói cách khác, thách thức thật sự của tôi là xem sự phấn đấu của tôi như là một cuộc trắc nghiệm. Xem vấn đề này như một cuộc trắc nghiệm cuối cùng đã giúp tôi đương đầu với một trong những cái thất vọng lớn nhất trong đời tôi. Thỉnh thoảng tôi vẫn còn phấn đấu về cảm giác thiếu thời gian, nhưng ít hơn lúc trước. Đối với tôi chấp nhận những gì có sẵn đã trở nên dễ chấp nhận hơn nhiều.
Trích Bí Quyết Sống Yên Tâm – Richard Carlson, Ph.D.
Theo Phattriencanhan
3 cách hiệu quả để thay đổi thói quen
Mỗi năm, chúng ta xem ngày 01 tháng 01 như thời điểm cho những khởi đầu tươi mới – cho việc khắc phục những thói quen xấu ăn sâu bám rễ của chúng ta và thay thế chúng bằng những thói quen mới lành mạnh hơn. Có lẽ bạn muốn bắt đầu luyện tập thường xuyên, bỏ hút thuốc lá, giảm cân, hay nhớ gọi tới mẹ nhiều hơn. Bây giờ đang là mùa xuân, và nhiều người trong chúng ta vẫn chưa tới gần hơn với việc thay đổi thói quen xấu của mình so với chúng ta cách đây ba tháng là bao. Nhưng bạn đừng từ bỏ! Bất kể điều gì bạn vẫn muốn làm khác đi, những chiến lược đơn giản, đã được kiểm chứng khoa học này sẽ giúp bạn cuối cùng tạo nên những thay đổi đích thực, bền vững mà bạn đang tìm kiếm.
1. Hãy cụ thể. Rất cụ thể.
Một trong những lỗi phổ biến nhất chúng ta hay mắc phải khi cố gắng đạt được một mục tiêu là chúng ta chưa vạch ra đủ cụ thể về điều chúng ta muốn, và những gì chúng ta sẽ làm để khiến nó xảy ra. Chúng ta nói những điều giống như “Tôi muốn giảm cân” – nhưng chính xác bạn muốn giảmbao nhiêu cân? Nghiên cứu chỉ ra rằng sẽ dễ thúc đẩy hơn khi chúng ta có một điểm đích rất cụ thể trong đầu, và có thể biết bất kỳ lúc nào rằng chúng ta chính xác sẽ còn phải đi bao xa.
Tiếp đến, hãy chắc chắn rằng bạn đã cân nhắc về những hành động cụ thể mà bạn sẽ cần tới để đạt được thành công. Đừng chỉ nói “Tôi sẽ ăn ít đi”. Ít cái gì? Và ít bao nhiêu? Đừng chỉ nói “Tôi sẽ tiết kiệm tiền nhiều hơn mỗi tháng.” Quyết định chính xác xem bạn sẽ tiêu dùng ít đi cái gì để làm cho điều đó xảy ra. Bạn càng lập nên kế hoạch chi tiết, bạn càng có khả năng kiên trì theo đuổi nó hơn.
2. Nắm chắc thực tế này: Sẽ khó khăn.
Mọi người sẽ nói với bạn rằng tích cực và tự tin là quan trọng để đạt tới bất kỳ mục tiêu nào và rằng đó đúng là sự thật. Nhưng có khác biệt trọng yếu giữa việc tin rằng bạn sẽ thành công, và việc tin rằng bạn sẽ thành công dễ dàng. Khi bạn khắc phục một thử thách khó khăn, như giảm cân hay bỏ hút thuốc, bạn sẽ làm được tốt hơn nếu bạn chấp nhận thực tế rằng nó sẽ không phải là một chuyến du thuyền êm ả.
Nghiên cứu chỉ ra rằng những ai có óc thực tế về những gì sẽ cần làm để thành công tự nhiên sẽ lập kế hoạch nhiều hơn, bỏ ra nhiều nỗ lực hơn, và kiên trì lâu hơn để theo đuổi những mục tiêu của họ. Họ cho là cần phải làm việc chăm chỉ, vì thế đó chính xác là cái họ làm.
Ví dụ, từ một nghiên cứu, phụ nữ trong chương trình giảm cân mà tin rằng sẽ khó cưỡng lại cám dỗ của món ăn vặt giảm được nhiều hơn 8.88kg so với những phụ nữ tin rằng họ có thể vượt qua dễ dàng sức quyến rũ của bánh rán và khoai tây chiên. Bởi họ chấp nhận rằng sẽ khó khăn, họ tránh xa bất kỳ đâu gần nơi có thực phẩm hấp dẫn, và thành công nhiều hơn vì điều đó.
3. Sức mạnh ý chí giống như cơ bắp. Lập kế hoạch điều bạn sẽ làm khi trở nên mệt mỏi.
Nghiên cứu chỉ ra rằng khả năng tự kiểm soát của bạn rất giống những cơ bắp trên cơ thể – nó có thể phát triển mạnh hơn cùng với sự luyện tập thường xuyên. Nhưng cũng giống như cơ bắp tay đã trở nên săn chắc, đôi khi cũng mệt và mỏi dừ sau khi phải vận động quá nhiều; đối mặt với những căng thẳng của công việc và gia đình mỗi ngày có thể làm nguồn cung sức mạnh ý chí của bạn hao kiệt. Khi bạn đòi hỏi nó quá nhiều ngay một lúc, hoặc quá lâu, nguồn sức mạnh tự kiểm soát sẽ bịkiệt quệ. Chính trong thời khắc này bánh rán sẽ chiến thắng.
Nếu bạn dành toàn bộ sự tự kiểm soát của mình để giải quyết những thử thách khác, bạn sẽ không còn gì nhiều lúc cuối ngày để chống lại những thói quen xấu. Vì thế quan trọng là nghĩ xem khi nào bạn có khả năng cảm thấy hao kiệt và suy yếu nhất, và lập nên kế hoạch giữ bản thân trong tầm kiểm soát. Hãy chuẩn bị trước với hoạt động xen kẽ hoặc bữa phụ ít calo, bất kể cái gì có hiệu quả.
Nguồn: Heidi Grant Halvorson3 Proven Ways to Change a Bad Habit
Bản tiếng Việt © 2011 Waterhorse
Bản tiếng Việt © 2011 Phát triển Cá nhân
Thuyết cửa sổ vỡ
Lý thuyết này do hai nhà tội phạm học, Jame Q. Wilson và Geoge Kelling đưa ra. Hai ông cho rằng tội phạm là hệ quả tất yếu của sự mất trật tự, vô tổ chức. Nếu một chiếc cửa sổ bị phá hỏng, vỡ vụn mà cứ để vậy không sửa chữa thì những người đi ngang qua sẽ kết luận rằng, không ai quan tâm và không ai chịu trách nhiệm trước hiện trạng này. Rồi không lâu sau nhiều cánh cửa khác sẽ bị đập vỡ, dẫn đà ý thức về sự vô chủ, hỗn loạn sẽ lan rộng, truyền tải đi dấu hiệu về những gì đang diễn ra.
Cũng theo hai ông, trong một thành phố, những vấn đề tương đối nhỏ như sơn vẽ lên tường, gây mất trật tự công cộng và ăn xin theo kiểu cưỡng ép – đều là chủ thế tương đương với những cánh cửa sổ vỡ, những “tấm vé qua cửa” cho ngày càng nhiều những tội ác nghiêm trọng. Những tên ăn mày và cướp giật, dù chỉ đơn thuần chớp thời cơ làm việc phi pháp hay những kẻ đã thành dân chuyên nghiệp vẫn luôn tin chúng có thể giảm thiểu nguy cơ bị bắt giữ, hay nhận dạng nếu thực hiện hành vi của mình trên đường phố làm nạn nhân tiềm năng của chúng ta bị tình trạng quá phổ biến này uy hiếp tinh thần từ trước. Nếu những người xung quanh không thể can thiệp, ngăn chặn một tên ăn mày quấy rối khách qua đường, những tên trộm cắp sẽ kết luận ngay rằng khả năng những người đó gọi cảnh sát để thông báo về một tên có điệu bộ khả nghi hay can thiệp khi vụ cướp thực sự xảy ra là rất thấp.
Đó là toàn bộ lý thuyết lan truyền của đại dịch tội phạm. Lý thuyết này cho rằng các hành vi trái đạo đức và trái pháp luật rất dễ lây lan – cũng tương tự như sự lây lan của một xu hướng thời trang vậy – sự việc có thể chỉ bắt đầu từ một chiếc cửa sổ vỡ nhưng sau đó sẽ lan tràn ra khắp cả cộng đồng.
Nguồn: Malcolm Gladwell, Điểm bùng phát
Brand Community là cái quái gì ?
Cuối tuần rồi mình có may mắn giành giựt được 1 vé đi xem hội thảo Social Network – The Open Platform do VNG tố chức. Nghe chữ Social Network là khoái rùi và đặc biệt là chương trình có Mr Ngọc Hiếu, một trong những community builder khá nổi trong làng Social Media, đăng đàn thuyết pháp nên mình lại càng muốn đi nghe xem nó ra ngô ra khoai thế nào.
Bài trình bày của Mr Ngọc Hiếu theo mình là khá hay, ngắn gọn và súc tích. Chủ đề nổi bật của bài giới thiệu này là về “Xây dựng cộng đồng cho thương hiệu và duy trì sự trung thành của họ”. Có những điểm nổi bật, hữu ích và đáng nhớ của bài diễn thuyết này mà Thắng có thể cô đọng lại giúp mọi người dễ sử dụng như sau:
1. Xây dựng cộng đồng cho thương hiệu và câu chuyện về “cây chôm chôm”:
Ở các miệt vườn miền Tây, để có một vườn trái sai quả, người nông dân phải tốn từ 4 đến 6 năm chăm sóc một cây chôm chôm trước khi thu hoạch trái từ chúng trong vòng 10 đến 15 năm sau đó. Thời gian trồng trọt và chăm bón không phải ngắn ngủi, dễ dàng gì nhưng thời gian để thu hoạch trái thì còn nhiều hơn thế gấp mấy lần. Đó cũng là lí do mà lâu lâu ta lại thấy nổi lên những triệu phú miệt vườn với lợi nhuận hàng tỉ đồng mỗi năm.
Xây dựng cộng đồng thương hiệu cũng tương tự như thế. Để có một cộng đồng yêu thích sản phẩm, dịch vụ, bạn phải tốn nhiều công sức, chất xám và thời gian để rồi cộng đồng đó chỉ tồn tại được một thời gian ngắn sau đó thì chẳng khác nào chăm bón cho vườn chôm chôm suốt 5,6 năm để rồi thu hoạch được 2,3 mùa rồi chặt cây =_=
Thực ra câu chuyện về cây chôm chôm là một cách để nhấn mạnh việc xây dựng công đồng thương hiệu không phải là chuyện một sớm một chiều, ăn sổi ở thì. Đó không phải là triển khai một hai chiến dịch Social Media đánh tiếng trong vài tháng rồi sau đó chẳng ai còn nhớ tới thương hiệu của bạn nữa. Đó không phải là xây dựng cộng đồng và cũng là sự khác biệt chủ đạo giữa làm quảng cáo thuần túy và brand community.
Brand Community sẽ là nền tảng và cỗ máy kiếm tiền vững chắc cho doanh nghiệm trong suốt phần đời còn lại của thương hiệu.
Bạn hãy thử hồi tưởng về các chiến dịch sau xem mình còn nhớ gì về chúng và xem đó có phải là xây dựng brand community không nhé:
Close-Up – Tìm em nơi đâu ! (Online – Offline Campagin)
Dove – Vẻ đẹp trước 9 giờ (Online – Offline Campagin)
Sony Ericcson – Viral Video với Don Nguyễn
Ford – Viral Video “Ai thua mất xe” với hot girl Hồng Mỹ
2. Brand Community là gì ?
Xin trích nguyên văn định nghĩa của Brand Community
Điều quan trọng mà bạn cần nhớ trong định nghĩa này là 2 từ “Talking” và “Sharing”. Thiếu hai yếu tố quan trọng này, bạn không thể hình thành được một community cho brand của mình. Làm thế nào để có thể khiến họ phải “talk” và “share”. Chúng ta sẽ nói đến vấn đề này ở mục thứ 5.
3. Brand Community là một công cụ bán hàng ?
Trong buổi hội thảo, có một bạn đứng lên và hỏi rằng:”Vậy thì làm thế nào chúng ta có thể lợi nhuận hóa từ brand community mà mình đã tạo ra ?” Một câu hỏi nghe cũng hợp lý, vì mục tiêu hàng đầu của doanh nghiệp là phải có lợi nhuận mà phải không nào. Tuy nhiên, thực tế là khi bạn đã có được một brand community đích thực thì không cần phải đặt câu hỏi đó ra nữa.
Khi đã có một đội ngũ hùng hậu những con người yêu thích, say mê sản phẩm dịch vụ của bạn thì lúc đó bạn không cần phải nói :”Hãy mua hàng của tôi đi !” mà chính họ sẽ tự động bỏ tiền ra mua vì không thề sống thiếu “thần tượng” của mình và vì bạn đã chiếm được trái tim của họ. Một chiến lược Sale rất nhẹ nhàng và có phần khá “tinh vi” phải không nào ? hehe.
Mặc dù vậy, bạn cũng không nên hiểu rằng Brand Community chỉ là một chiến lược để bán hàng. Vì nếu như vậy thì chỉ có bộ phận bán hàng thực sự tham gia vào việc xây dựng cộng đồng này còn các bộ phận khác như marketing, R&D, Pr….thì không quan tâm. Như vậy là sai lầm vì thương hiệu của một doanh nghiệp chỉ có thể trở thành thần tượng của một cộng đồng khi có sự hợp lực từ tất cả các nguồn lực và đội ngũ của công ty, công ty và thương hiệu phải là một.
4. Bán…tăm xỉa răng có làm brand community được không ? @_@
Một câu hỏi khá hay phải không các bạn ? Để giúp mọi người dễ hiểu hơn, mình sẽ lấy nhiều ví dụ thực tế. Để xây dựng một fan page, bạn cần tìm một concept tốt để làm “social hóa” thương hiệu của mình.
Với các thương hiệu lớn và nổi tiếng sẵn như Pepsi, Cocacola, Levi’s, Victoria’s Secret…. thì họ chỉ cần một fan page với tên là thương hiệu của mình là đủ để hút hàng triệu triệu fan. Khó hơn một chút, chúng ta có Diana với fan page “Tuyệt chiêu con gái”, Máy in ảnh mini Selphy có “Hội những người thích sống đơn giản mà vui vẻ”…
Không hề, nếu doanh nghiệp của bạn không lớn và nổi tiếng như những thương hiệu toàn cầu thì bạn hãy xây dựng những concept “lớn hơn” so với quy mô thực của doanh nghiệp mình. Nói ví dụ luôn cho nó dễ hiểu. Với doanh nghiệp sản xuất tăm, bạn có thể xây dựng một cộng đồng những người yêu thích một món ăn hay nghệ thuật ẩm thực nào đó, một cộng đồng yêu thích nghệ thuật thủ công bằng tăm xỉa răng…
Brand Community không bắt buộc phải là một một cộng đồng lớn thật lớn cả nhà ạ, tất cả đều phụ thuộc vào trí tưởng tượng, sức sáng tạo và không gì là không thể được.
5. Chất xúc tác cho một cộng đồng thương hiệu:
Như trong phần định nghĩa về community ở trên chắc cả nhà còn nhớ brand community cần phải có 2 điều kiện và yếu tố là “Talking” và “Sharing”. Vậy làm sao ta có thể khiến khách hàng của bạn phải “nói” và “chia sẻ”. Bạn hãy ghi nhớ các “hoạt chất xúc tác” sau nhé:
a. Cộng đồng bạn xây dựng nên bao gồm cả những người muốn mua sản phẩm của bạn, đang dùng sản phẩm mà còn cần phải có cả những người…ghét sản phẩm thương hiệu của bạn, hoặc thậm chí là những người bàng quang với sản phẩm. Bởi lẽ, khi đó cuộc trò chuyện giữa những đối tượng này mới có những cung bậc khác nhau, tạo nên sự đa dạng trong cộng đồng và bạn sẽ biết được những điểm mạnh cũng như yếu trong sản phẩm của mình.
Đơn cử như cộng đồng những người thích hệ điều hành Mac OS luôn xuất hiện trong các diễn dàn của fan Microsoft và ngược lại. Cuộc chiến giữa 2 nhóm cộng đồng này không ngừng diễn ra và người hưởng lợi là Apple và Microsoft chứ không ai khác.
Ngoài ra, bằng cách này bạn sẽ có cơ hội chuyển hóa những người không yêu thích trở thành những fan đích thực cho thương hiệu. Cộng đồng của bạn sẽ có thể phát triển không ngừng chứ không chỉ vòng vòng có bấy nhiêu người.
b. Không SPAM ! Vì chẳng ai thích bị Spam cả. Bạn chỉ gửi những nội dung phù hợp đến đúng đối tượng mục tiêu của thương hiệu.
c. Lắng nghe ! Lắng nghe ! và Lắng nghe để biết cộng đồng của bạn đang nói gì, cần gì, phàn nàn gì…..
d. Trò chuyện, tương tác với cộng đồng và cung cấp những nội dung thực sự “ngon bổ” cho họ để khẳng định rằng bạn có trách nhiệm, quan tâm đến họ và tạo cảm hứng kích thích họ phải chia sẻ ý kiến và đóng góp ngược lại.
Cuối cùng mình có thể tóm lại một câu mà mình rất tâm đắc từ Mr Ngọc Hiếu qua phần trình bày của bác í đó là:” Một cộng đồng thương hiệu đích thực cũng giống như một quốc gia, luôn luôn vì thành viên, tạo ra bởi thành viên và của thành viên”
Hi vọng bài viết trên có thể tạo cảm hứng và giúp ích được nhiều cho cà nhà trong việc xây dựng một cộng đồng yêu thích thương hiệu cho sản phẩm, dịch vụ của mình :D
Mr Thằng@mrthang.net – Theo Mr Ngọc Hiếu
Subscribe to:
Posts (Atom)