Đời là một bài trắc nghiệm, nó chỉ là một bài trắc nghiệm
Một trong những áp phích tôi thích nhất có nói, “Đời là một bài trắc nghiệm. Nó chỉ là một bài trắc nghiệm. Nếu đây là đời thật thì bạn đã được dạy phải đi đâu và phải làm gì”. Mỗi khi nghĩ đến lời nói khôn ngoan dí dỏm này, tôi được nhắc nhở là không nên quan trọng hóa đời của tôi.
Khi bạn nhìn đời và nhiều thử thách của nó như một bài trắc nghiệm, hay loạt bài trắc nghiệm, bạn bắt đầu thấy mỗi vấn đề bạn đương đầu như một cơ hội để trưởng thành, một dịp để xoay xở với những khó khăn. Dù bạn đang đương đầu với nhiều vấn đề, nhiều trách nhiệm, thậm chí những trở lực không thể vượt qua được, khi xem chúng như một bài trắc nghiệm, bạn luôn luôn có dịp để thành công, theo cái nghĩa là vượt qua bất luận cái gì thách thức bạn. Nếu, ngược lại, bạn xem mỗi vấn đề mới mà bạn đối phó như một trận đấu nghiêm túc đòi hỏi bạn phải thắng để sinh tồn, có lẽ bạn đang dự vào một cuộc hành trình rất cam go. Cơ hội duy nhất bạn có thể cảm thấy vui sướng là khi mọi việc đang thành tựu đúng như đã định. Và tất cả chúng ta đều biết chuyện như thế xảy ra được mấy lần.
Coi đây như một thí nghiệm, bạn thử xem có thể ứng dụng ý này vào một việc gì bạn bị bó buộc phải đối phó. Có lẽ bạn có một đứa con tuổi thiếu niên khó bảo hay một người chủ có yêu cầu cao. Thử xem bạn có thể tái định nghĩa chuyện bạn đối phó từ một “vấn đề” ra một bài trắc nghiệm. Thay vì lăng xăng với vấn đề của bạn, thử xem có điều gì bạn có thể học hỏi từ đó. Hãy tự hỏi, “Tại sao đời tôi lại gặp chuyện này? Nó muốn nói điều gì và cần phải làm gì để vượt qua nó được? Tôi có thể nào nhìn vấn đề này cách nào khác hơn không? Tôi có thể xem nó như một cách trắc nghiệm không?”.
Nếu bạn áp dụng thử chiến thuật này, có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên trước những câu trả lời bạn đã thay đổi. Chẳng hạn, trước đây tôi thường phấn đấu rất nhiều về vấn đề tôi cảm thấy không có đủ thì giờ. Tôi thường loay hoay cố làm cho xong mọi việc. Tôi đổ lỗi cho thời biểu của tôi, gia đình tôi, hoàn cảnh tôi, và bất cứ cái gì tôi có thể nghĩ tới cho đó là những nguyên nhân gây ra hoàn cảnh bi đát của tôi. Thế rồi tôi đã cảm nhận hoàn cảnh bi đát đó. Nếu tôi muốn được hạnh phúc, mục tiêu của tôi không nhất thiết phải là tổ chức cuộc sống của tôi một cách hoàn hảo ngõ hầu tôi có thêm thì giờ, mà trái lại phải xem thử tôi có thể đạt đến cái điểm tôi cảm thấy vừa ý cho dù tôi không thể làm xong mọi việc mà tôi cảm thấy phải làm. Nói cách khác, thách thức thật sự của tôi là xem sự phấn đấu của tôi như là một cuộc trắc nghiệm. Xem vấn đề này như một cuộc trắc nghiệm cuối cùng đã giúp tôi đương đầu với một trong những cái thất vọng lớn nhất trong đời tôi. Thỉnh thoảng tôi vẫn còn phấn đấu về cảm giác thiếu thời gian, nhưng ít hơn lúc trước. Đối với tôi chấp nhận những gì có sẵn đã trở nên dễ chấp nhận hơn nhiều.
Trích Bí Quyết Sống Yên Tâm – Richard Carlson, Ph.D.
Theo Phattriencanhan
No comments:
Post a Comment