Thursday, December 22, 2011

[Om Mani] Cha mẹ và con trẻ - TÌNH YÊU NẢY SINH từ sự tôn trọng và lòng biết ơn sâu sắc

Chào các bạn,

Mình mới dịch bài này của OSHO chứa đựng tầm nhìn sâu sắc về quan hệ giữa cha mẹ và con trẻ.
Hy vọng các bậc cha mẹ nếu đọc sẽ ngộ ra nhiều điều quan trọng trong việc tương tác với trẻ.

Trân trọng,
Trần Hoàng Hà
23/12/2012

CHA MẸ & CON TRẺ, Trích từ "Lời mời gọi" Chương 10
TÌNH YÊU NẢY SINH từ sự tôn trọng và lòng biết ơn sâu sắc

Tình yêu không phải là một điều hợp lý. Nó không phải là một phép tam đoạn luận: bà ấy là mẹ của bạn, do đó bạn phải yêu bà ấy. Bất cứ khi nào sự bắt buộc đi vào, tình yêu sẽ rất dễ đổ vỡ và biến mất.

Mọi người đều xứng đáng giá hơn bất cứ thứ gì mà thậm chí anh ta có thể mơ thấy, để nhận được tình yêu, để chia sẻ tình yêu, để vui mừng trong việc làm cho tình yêu trở thành chính bản thân cuộc sống của mình.

Sự sinh thành không ở trong tay bạn, cái chết cũng vậy. Giữa sống và chết chỉ có một điều ở trong tay của bạn, và đó là tình yêu. Và thật không may, cái là tự do duy nhất của bạn thì lại không có sẵn cho tất cả mọi người.

Đọc thêm...

Mọi người đều xứng đáng được nhiều hơn nữa, nhiều hơn những thứ mà anh ta đang nhận được. Tuy nhiên, trách nhiệm của việc không nhận được nhiều hơn lại thuộc về bạn.

Mọi người đều sống một cuộc sống khép kín. Họ giữ cho tất cả các cửa và cửa sổ của trái tim hoàn toàn đóng chặt. Nó xảy ra bởi vì một hiện tượng tự nhiên là đứa trẻ quá nhỏ và bất lực như vậy, và quá phụ thuộc và luôn luôn trong nỗi sợ hãi, tất cả mọi người đều lớn hơn và mạnh hơn. Kinh nghiệm của nó về sự sợ hãi lúc ban đầu kích hoạt quá trình đóng kín trái tim.

Sợ hãi là một quá trình đóng kín.

Tình yêu thì ngược lại, đó là quá trình cởi mở. Thật không may, cái cách mà nhân loại đã sống, lại là sống trong sợ hãi. Thậm chí nếu có yêu thương, thì người ta cũng yêu xuất phát từ nỗi sợ hãi. Và một tình yêu xuất phát từ sợ hãi thì hoàn toàn sai. Tốt hơn là không yêu - bởi vì ít nhất nó sẽ làm tổn thương bạn cho đến thời điểm bạn sẽ phải thay đổi - hơn là có một tình yêu sai thay thế an ủi bạn, lừa dối bạn và giữ chặt bạn tai nơi bạn đang ở, một sinh thể đóng kín.

Đứa trẻ được cha mẹ yêu cầu phải yêu thương họ, nó gần như là một mệnh lệnh. Tình yêu không thể được ra lệnh. Nếu thông qua mệnh lệnh, một cái gì đó giống như tình yêu xảy ra thì đó là dối trá, và sâu bên trong nó là sự căm ghét bởi vì không ai muốn bị ra lệnh, bị thao túng.. Nhưng mỗi bậc cha mẹ đều đang thao túng con mình: Ta là mẹ của con - hãy yêu ta!

Có gì là lớn lao trong việc là mẹ của bạn? Có gì là lớn lao trong việc là cha của bạn? Nếu có một cái gì đó rất lớn lao, đứa trẻ sẽ bắt đầu yêu thương bạn và rồi sẽ có một thế giới hoàn toàn khác hẳn. Đứa trẻ sẽ học yêu theo cách riêng của nó, không phải vì bạn đã ra lệnh mà bởi vì con người bạn.

Tình yêu phát sinh từ sự tôn trọng và lòng biết ơn sâu sắc, nhìn thấy vẻ đẹp và sự cao quý của bạn, nhìn thấy tình yêu vô điều kiện của bạn mà không cần được đáp lại bằng bất cứ cái gì, kể cả là tình yêu. Nếu cha mẹ có thể bao bọc đứa trẻ bằng tình yêu mà không yêu cầu bất cứ cái gì cái gì đáp lại, thì đáp ứng sẽ xảy ra. Và đáp ứng này sẽ có tính chân thực, nó sẽ đến từ việc cởi mở trái tim. Đứa trẻ sẽ biết rằng không có lý do gì để sợ. Đây không phải là người cần phải sợ, bạn có thể cởi mở, và điều này là sự khởi đầu của một cuộc sống hoàn toàn khác hẳn. Một khi bạn đã học được rằng, trái tim cởi mở không chỉ có khả năng nhận được tình yêu từ cha mẹ của bạn, nó cũng có khả năng nhận được tình yêu từ tòan bộ sự tồn tại.

Toàn bộ bí mật chỉ là một điều đơn giản - sự cởi mở của trái tim. Nhưng những gì thực sự đã xảy ra là người cha và người mẹ đã không yêu thương nhau. Người chồng yêu thương bởi vì anh ta là một người chồng, anh ta có bổn phận phải yêu. Người vợ yêu thương vì bị bắt buộc, bởi vì cô đã bị bắt làm nô lệ thông qua hôn nhân, cô ấy phải yêu.

Khi có sự bắt buộc, vẻ đẹp của tình yêu biến mất và thực trạng của tình yêu thay đổi theo chiều hướng đối lập hoàn toàn. Người vợ và người chồng yêu nhau và ghét nhau cùng một lúc. Họ ghét vì họ phải yêu theo nghĩa vụ, theo các quy tắc của xã hội, quy ước, luật lệ. Người chồng có thể đòi hỏi tình yêu, người vợ có thể đòi hỏi tình yêu, nhưng đó là một tình yêu đòi hỏi; theo những cách tinh tế mà họ đòi hỏi, chứ không trực tiếp.

Khi người chồng trở về nhà ... người vợ hoàn toàn tự nhiên nghe radio, xem truyền hình, ca hát một mình, và người chồng đến, cô ngay lập tức nằm xuống và đột ngột nhức đầu!

Câu chuyện là A-đam đã liên tục làm phiền Chúa: đầu tiên, anh ta đã sống một mình và anh ta không có ý tưởng nào rằng có một cái gì đó thiếu trong cuộc sống của mình. Nhưng sau đó anh ta nhìn thấy một con bò đực làm một cái gì đó đối với một con bò cái. Và anh ta chạy đến bên Chúa và nói, "Điều gì đang xảy ra? Con bò đực đang làm cái gì đối với con bò cái vậy? "

Và Chúa đã phán, "Con đừng làm phiền ta mãi nữa. Ta đã nói với con, con bò đực đang yêu con bò cái." Và với tất cả các loài động vật và các loài chim ... và Adam cứ hỏi nữa. Cuối cùng, Chúa đã trở nên mệt mỏi và nói với ông, "Ta cũng sẽ cho con một người vợ."

Và ngày hôm sau, vào buổi sáng, Adam chạy theo Chúa và nói, "Con xin một phút, đau đầu là gì hả cha?"

Đêm đầu tiên, đêm đầu tiên khởi sự của nhân loại, và nhức đầu là vấn đề đầu tiên xảy ra, người vợ bị đau đầu.

Đây là những cách thao túng. Khi vợ bạn bị đau đầu, điều tự nhiên là bạn phải có tình yêu thương. Đây không phải là thời gian để cãi nhau hoặc đánh nhau hoặc tranh luận hay nói ra những điều mà cô ấy đã làm sai. Để lúc khác - đây không phải là lúc, cô đã đang khổ sở rồi. Đau đầu là một cách để đòi hỏi sự thông cảm của bạn, nhưng đó không phải là tình yêu. Người đàn ông sẽ tỏ ra cảm thông và cảm thông là điều xấu xí so với tình yêu. Luôn luôn nhớ rằng: tất cả những phẩm chất này là tương đối.

Sự cảm thông là tốt so với ác cảm, nhưng sự cảm thông là rất nghèo nàn và xấu xí so với tình yêu.

Bạn đã nghe nói về luật tương đối của Albert Einstein. Ai đó đã đơn giản hóa nó: thuyết tương đối nói rằng tất cả phụ thuộc vào phía cửa bên nào của nhà vệ sinh mà bạn đang ở. Nếu bạn đang ở trong thời gian trôi đi rất nhanh, và nếu bạn đang ở ngoài thời gian trôi đi rất chậm. Cùng một thời gian, chỉ là do cánh cửa đã tạo ra tòan bộ rắc rối.

Tình yêu là một cái gì đó có thể nảy nở trong vẻ đẹp của nó chỉ khi không được yêu cầu, khi nó không được đòi hỏi. Khi nó tự đến, thậm chí là vô thức, nó có vẻ đẹp kì diệu. Khoảnh khắc bạn yêu cầu, nó có thể đến, bởi vì người vợ phụ thuộc vào bạn ... và theo những cách nhất định, người chồng cũng phụ thuộc vào vợ. Tình yêu xảy ra giữa hai người độc lập không phải giữa hai nô lệ của nhau. Và bọn trẻ khốn khổ được nuôi dưỡng bởi hai người mà chính họ không biết bí mật của việc cởi mở trái tim.

Một cách tự nhiên, họ bắt đầu ngay từ lúc đầu tiên. Người mẹ nói, "Bố con đấy, hãy mỉm cười!" như thể những điều này có thể được ra lệnh. Nụ cười ... và đứa trẻ khốn khổ đã phải mỉm cười. Bây giờ có cái gì trong con người bạn gọi là bố này mà đứa trẻ khốn khổ phải mỉm cười? Và đứa trẻ khốn khổ không hiểu anh chàng kia đã làm cái gì mà nó phải mỉm cười. Tuy nhiên, nó phải cười, nụ cười đó sẽ trở thành, tự nhiên, một nụ cười của Jimmy Carter, hoàn toàn giả tạo. Đứa trẻ bắt đầu trở thành một chính trị gia, nó mỉm cười vì nó biết rằng theo cách đó nó sẽ được đánh giá cao, được cho là một đứa bé dễ thương. Nếu nó không cười, nó sẽ bị cho là không có giá trị, và không ai muốn bị lên án là không có giá trị. Đó là cách mà, từ từ, đứa trẻ bắt đầu học những thứ giả tạo: nụ cười giả tạo, tình yêu giả tạo, sự tôn trọng giả tạo.

Trong một thế giới có ý thức và chân thực, đầu tiên người chồng và người vợ nên tìm hiểu xem là làm thế nào để duy trì độc lập thế mà vẫn cho phép tình yêu đi qua. Họ không nên đến quá gần nhau. Kahlil Gibran đã đúng khi ông nói với những người yêu nhau ", bạn nên đứng như những cột trụ của một ngôi đền - xa nhau, nhưng hỗ trợ một mái nhà." Tình yêu của bạn nên được bạn hỗ trợ, nhưng bạn nên để khoảng trống đủ cho mỗi người có lãnh thổ cá nhân riêng, không gian của cá nhân của riêng mình, tính cá biệt riêng của mình.

Bạn không nên xâm phạm không gian riêng của nhau. Nhưng cần nói gì về sự xâm phạm? Những người chồng và người vợ trở thành thám tử, nhân viên FBI do thám lẫn nhau. Họ đang liên tục tìm kiếm trong các xó xỉnh trong đáy mắt: Điều gì đang xảy ra? Đây không phải là tình yêu. Đây là sự thống trị, điều này là đơn thuần là tính dục động vật. Một đứa trẻ được sinh ra tình trạng này, và thật không may nó lại được nuôi dưỡng bởi những người này. Chính họ không biết tình yêu là gì, họ đã bỏ lỡ tàu. Bây giờ họ sẽ đào tạo những đứa trẻ bỏ lỡ tàu. Và điều này tiếp tục từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Vừa mới đây thôi, có một câu hỏi từ Veena - làm thế nào để cởi mở trái tim? Nó giống như ai đó hỏi làm thế nào để mở mắt. Nếu bạn từ đầu bị buộc phải và bị ra lệnh phải mở mắt, có lẽ bạn sẽ có trả đũa bằng cách đóng chúng. Điều đó sẽ là được sự quyết đoán của bạn, cá tính của bạn, và bạn hoàn toàn có thể đã quên làm thế nào để mở mắt. Bây giờ, bạn có nghĩ rằng có thể có một số chương trình đào tạo để mở trái tim, một số kỷ luật, một số kỹ thuật? Đó sẽ là một sai lầm khác. Bạn có thể giả vờ rằng trái tim của bạn đang cởi mở. Đó là tất cả những gì sẽ xảy ra bởi kỷ luật của bạn, chương trình đào tạo và kỹ thuật.

Điều cần thiết là phải hiểu sâu sắc về lý do tại sao trái tim lại đóng kín. Không cần phải lo lắng về việc mở. Chỉ cần biết lý do tại sao nó được đóng lại, bạn sẽ bắt gặp tất cả những nỗi sợ hãi đã đóng kín nó. Bây giờ những nỗi sợ hãi không còn đó nữa, nhưng một khi bạn đã đóng các cửa ra vào và cửa sổ, thế thì chúng vẫn tiếp tục đóng.

Bây giờ không ai ép buộc bạn, bây giờ bạn đã đủ trưởng thành. Bạn có thể khẳng định chính mình, bạn có thể là một cá nhân. Bạn có thể nói với cha của bạn, "Nếu bố đáng yêu, con sẽ yêu, nhưng không phải vì bố là người cha của con." Bạn có thể nói với mẹ của bạn, "Hãy tạo ra phẩm chất đáng yêu và con sẽ yêu mẹ - không chỉ là con, mà những người khác nữa cũng sẽ yêu mẹ - nhưng không phải vì mẹ là mẹ của con."

Tình yêu là không phải là một điều hợp lý. Nó không phải là một phép tam đoạn luận: bà ấy là mẹ của bạn, do đó bạn phải yêu bà ấy. Bất cứ nơi nào có sự bắt buộc đi vào, thì tình yêu sẽ là rất dễ đổ vỡ và biến mất.

Mọi người đều xứng đáng giá hơn bất cứ thứ gì mà thậm chí anh ta có thể mơ thấy, để nhận được tình yêu, để chia sẻ tình yêu, để vui mừng trong việc làm cho tình yêu trở thành chính bản thân cuộc sống của mình.

Sự sinh thành không ở trong tay bạn, cái chết cũng vậy. Giữa sống và chết chỉ có một điều ở trong tay của bạn, và đó là tình yêu. Và thật không may, cái là tự do duy nhất của bạn thì lại không có sẵn cho tất cả mọi người.

Prem Neera, bạn đang nói, "Tôi có xứng đáng thật nhiều như vậy không?" Bạn xứng đáng nhiều hơn nữa. Chỉ cần học cách đón nhận, chỉ cần học cách khiêm tốn, chỉ cần học cách đơn giản, chỉ cần học cách tin tưởng. Ngay cả khi cả thế giới lừa dối bạn, hãy cứ vẫn tin tưởng, bởi vì đó là vấn đề của họ nếu họ là lừa đảo, đó không phải là vấn đề của bạn.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Một người đàn ông lừa dối bạn và bạn bắt đầu không tin toàn bộ nhân loại. Bạn có thấy sự phi lý của nó? Ngay cả khi toàn thể nhân loại lừa dối bạn, tôi nói với bạn, hãy vẫn cứ tin tưởng - bởi vì sự tin tưởng có giá trị hơn, nó có một giá trị nội tại. Nó không phụ thuộc vào liệu mọi người có đáng tin cậy hay không. Và nếu bạn có thể tin tưởng bất chấp sự không đáng tin của họ, bạn có thể tạo ra một cuộc cách mạng trong trái tim họ nữa, bởi vì họ cũng là con người như bạn.

Họ cũng là nạn nhân của xã hội và khuôn mẫu tương tự như bạn. Bạn may mắn nếu bạn đã mở một cửa sổ. Bạn may mắn nếu tình cờ, một cánh cửa đã được hé mở. Bạn đã may mắn để vì không phải là một phần của nhân loại đóng kín.

Bây giờ, sự cởi mở nhỏ nhoi này phải được làm cho lớn hơn. Trong thực tế, một thời điểm sẽ phải đến trong cuộc đời của tình yêu khi tất cả các cửa sổ và cửa ra vào biến mất, không chỉ có vậy, mà tất cả các bức tường cũng biến mất.

Bạn chỉ ở dưới bầu trời rộng mở, các ngôi sao và bạn sẽ được bao bọc từ tất cả các hướng, tất cả các chiều, với tình yêu và phúc lạc mênh mông mà bạn không thể tin được tại sao nó xảy ra với bạn.

Đây là phép lạ duy nhất trên thế giới. Đi trên mặt nước không phải là một phép lạ, nó chỉ là một sự ngu xuẩn. Biến nước thành rượu không phải là một phép lạ, đó là tội phạm. Phép lạ duy nhất tôi biết là một trái tim cởi mở toàn bộ, hoàn toàn. Không có tình huống nào, không có điều kiện có thể đóng nó lại.

Thiền sẽ giúp bạn. Thiền gần như là một chìa khóa vàng, một chìa khóa vạn năng mở ra nhiều cánh cửa.

Wednesday, December 14, 2011

Ai là nhà Khoa học vĩ đại nhất mọi thời đại ?



image
Các nhà khoa học mơ tưởng đi tới Sao Hỏa, là việc hết sức khó khăn. Nhưng Thích Ca chỉ một niệm là có thể đến bất cứ đâu trong Tam giới (Tam giới còn rộng lớn hơn vũ trụ vì bao gồm cả Sắc giới và Vô Sắc giới, trong khi vũ trụ chỉ là một phần nhỏ của Dục giới, phần thấy được của Dục giới mà thôi). Vì vậy Thích Ca còn có biệt danh là Như Lai. Ý nghĩa của Như Lai là “Tùng vô sở khứ, diệc vô sở lai cố danh Như Lai” (chẳng từ đâu đến, cũng chẳng đi về đâu gọi là Như Lai - Kinh Kim Cang ) Đó là chánh biến tri (hiện hữu khắp không gian thời gian, biết chính xác khắp mọi nơi)

Nhiều người không ngần ngại bầu chọn nhà khoa học Đức gốc Do Thái, Albert Einstein là nhà khoa học vĩ đại nhất thế kỷ 20, đồng thời là nhà khoa học vĩ đại nhất mọi thời đại, vì ông đã nêu ra thuyết tương đối đặc biệt (the special theory of relativity) vào năm 1905 và thuyết tương đối tổng quát (the general theory of relativity) vào năm 1916, làm đảo lộn nhận thức của loài người về khoa học, về những cái tưởng chừng như cố định vĩnh cửu không bao giờ thay đổi như không gian và thời gian, khối lượng vật chất v.v…

Riêng tôi, có thể bầu chọn Einstein là nhà khoa học vĩ đại nhất thế kỷ 20, nhưng không vội bầu chọn ông là nhà khoa học vĩ đại nhất mọi thời đại, vì có một nhân vật lịch sử xứng đáng hơn cho danh hiệu đó, người đó chính là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (Siddhārtha Gautama) người sáng lập ra Phật giáo, sinh ra tại Ca Tì La Vệ (zh. 迦毘羅衛, sa. Kapilavastu  thuộc nước Nepal ngày nay.

Nhiều người sẽ ngạc nhiên, vì Đức Phật đâu có phải là nhà khoa học, ngoài ra Phật giáo cũng không có kiến lập chân lý, vậy thì lấy gì để so sánh, đối chiếu với các lý thuyết của Einstein ? Thật vậy, trước lúc nhập diệt, Phật đã phủ nhận toàn bộ lời giảng dạy của mình, nói rằng : “Trong suốt 49 năm qua, ta chưa hề nói một chữ nào” . Như vậy đem Đức Phật so sánh với Einstein thì thật là lố bịch. Tuy nhiên trong thế giới vô minh, tương đối, Phật đã giảng rất nhiều bộ kinh, nay tôi lấy những kinh điển có ý nghĩa như chiếc bè tạm bợ đó, để thử đối chiếu một lần cho minh bạch về mặt khoa học của hai nhân vật lịch sử vĩ đại đó của nhân loại, tôi nghĩ rằng bạn đọc có thể rút ra được nhiều điều thú vị, bổ ích cho sự hiểu biết của mình về thế giới.

1.     Hiểu thế nào về thế giới ? 

Với Thuyết tương đối đặc biệt, Einstein nêu ra rằng không gian, thời gian, khối lượng vật chất không bất biến như trong lý thuyết của Newton. Ông khám phá rằng thời gian là chiều kích thứ tư không thể tách rời của không gian, do đó không gian và thời gian nên được gọi chung là thời- không (Space-time) là một thực thể liên tục (continuum) không gián đoạn. Ông còn khám phá rằng ánh sáng là vận tốc cao nhất của vật chất trong chân không và vận dụng nó trong công thức giản dị nhưng nổi tiếng nhất thế giới, nêu ra tính chất tương đương giữa vật chất và năng lượng :

E=MC2  (E là năng lượng, M là khối lượng vật chất, C là vận tốc ánh sáng)

Thuyết tương đối được cho là một lý thuyết cao siêu có rất ít người hiểu được, nhưng với thuyết tương đối Einstein vẫn chưa thực sự hiểu rõ bản chất của thời-không, của khối lượng vật chất. Vì vậy khi gặp phải hiện tượng rối lượng tử (quantum entanglement) ông không hiểu được. Einstein sinh thời đã không hiểu được, không biết tại sao một hạt photon có thể xuất hiện đồng thời ở hai hoặc nhiều vị trí khác nhau, và khi hạt ở vị trí này bị tác động thì lập tức hạt ở các vị trí kia cũng bị tác động y hệt, tức thời, bất kể khoảng cách là bao xa, ông gọi đó là tác động ma quái từ xa (spooky action at a distance). Nếu cho rằng tín hiệu được truyền đi, thì vận tốc phải gấp hàng triệu lần tốc độ ánh sáng, điều đó trái với định đề của chính Einstein nêu ra rằng ánh sáng là tốc độ cao nhất của thế giới vật chất, không có vật gì truyền đi nhanh hơn ánh sáng, ánh sáng truyền trong chân không là một hằng số bằng (qui tròn) 300.000km/giây, không có vận tốc đầu, bởi vì ánh sáng không có khối lượng nên cũng không có quán tính (nói nôm na là nó không có trớn). Gần đây, có người khám phá ra rằng hạt neutrino có vận tốc nhanh hơn ánh sáng (306.000 km/giây) Khám phá này nếu được công nhận, thì chỉ ra rằng Einstein có chút sai sót, nhưng cũng chưa đi đủ xa để làm thay đổi nhận thức, chỉ gợi mở ý tưởng rằng con người có thể đi ngược thời gian để thấy lại quá khứ (nếu đi với vận tốc của hạt neutrino 306.000km/giây, trong khi ánh sáng đi với vận tốc 299.792,5 km/giây, như vậy có thể bắt kịp ánh sáng và thấy lại quá khứ)

Vậy Thích Ca có hiểu hiện tượng rối lượng tử không ? Thời Đức Phật chưa ai biết có hiện tượng này, nhưng qua những lời giảng của kinh điển, chúng ta có thể khẳng định Thích Ca biết và có đáp án rõ ràng cho hiện tượng này. Trong Kinh Diệu Pháp Liên Hoa, Phật nhiều lần phóng hào quang hiển thị cho tứ chúng (tăng, ni, nam nữ cư sĩ) tham dự, thấy vô lượng vô biên thế giới (biểu thị không gian) từ quá khứ cho tới vị lai (biểu thị thời gian) và hằng hà sa chúng sinh không thể đếm hết của mười phương thế giới (biểu thị số lượng). Phật có đầy đủ thần thông (lục thông). A-tì-đạt-ma-câu-xá luận zh. 阿毗達磨俱舍論, sa. abhidharmakośa-śāstra, thường được gọi tắt là Câu-xá luận) có kể rõ lục thông là :

Lục thông, 六通 , tiếng Phạn ṣaḍ abhijñāḥ: Sáu phép thần thông, biểu hiện năng lực tâm thức bát nhã của chư Phật và Bồ tát.
  1. Thân như ý thông, Phạn (sa) ṛiddhi viṣaga-jñānaṃ, còn gọi là Thần túc thông: biến hiện tuỳ theo ý muốn, thân có thể bay lên trời, đi trên biển, chui vào trong núi… tất cả mọi động tác đều tuỳ theo ý muốn, không hề chướng ngại.
  2. Thiên nhãn thông, sa. divyaṃ-cakṣuḥ-jñānaṃ: nhìn thấy tất cả mọi hình sắc ở gần hay ở xa trong cả thế gian, nhìn thấy mọi hình tướng khổ vui của chúng sinh trong sáu nẻo luân hồi.
  3. Thiên nhĩ thông, sa.  divyaṃ-śrotraṃ-jñānaṃ: nghe và hiểu hết mọi âm thanh trong thế gian, nghe và hiểu hết mọi ngôn ngữ của chúng sinh trong sáu nẻo luân hồi.
  4. Tha tâm thông, sa.  paracitta-jñānaṃ: biết hết tất cả mọi ý nghĩ trong tâm của chúng sinh trong lục đạo.
  5. Túc mệnh thông, sa.  purvanivasānusmṛiti-jñānaṃ, còn gọi là Túc mệnh minh: biết được kiếp trước của chính bản thân mình và của chúng sinh trong lục đạo, từ một đời, hai đời cho đến trăm ngàn vạn đời trước đều biết rõ, nhớ rõ sinh ra ở đâu, cha mẹ là ai, tên gì, làm gì…
  6. Lậu tận thông , sa.  āsravakṣaya-jñānaṃ: lậu tức là kiến hoặc và tư hoặc trong ba cõi. Lậu tận thông là dứt trừ toàn bộ kiến hoặc và tư hoặc trong ba cõi, không còn sinh tử luân hồi trong ba cõi, được giải thoát hoàn toàn.
Nhờ có thần thông, nên mặc dù không có máy móc thiết bị gì cả, Phật nhìn thấu suốt cả Tam giới từ những vi trần cực kỳ nhỏ như photon, neutrino, các hạt cơ bản hạ nguyên tử (subatomic particles) như quark, electron đến các thiên thể vũ trụ thuộc tam thiên đại thiên thế giới, Phật biết chúng chỉ là hạt ảo không có thật và gọi chung là “hoa đốm trong hư không”. Kinh Pháp Hoa có nói rõ trong mười phương thế giới có vô số Phật Thích Ca đang đồng thời thuyết pháp. Điều đó chứng tỏ Phật biết hiện tượng rối lượng tử, tức hiện tượng một hạt photon có thể xuất hiện đồng thời ở nhiều vị trí khác nhau. Phật còn biết chính vì không gian, thời gian, số lượng là không có thật, các đại lượng đó chỉ hiện hũu trong tâm thức, nên một photon tại vị trí này bị tác động thì lập tức photon ở vị trí kia bị tác động y hệt, không mất chút thời gian nào vì không có việc truyền tín hiệu qua không gian.

Einstein nói “tác động ma quái từ xa” vì chưa hiểu thời-không và số lượng là không có thật. Có điều gì chứng tỏ Phật biết thời-không và số lượng không có thật ? Số lượng là số đếm của vạn vật, của hình tướng vật chất. Không một hình tướng nào là có thật, vật chất là không có thực thể, điều này Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh nói rất rõ :
(Này Xá Lợi Phất, các pháp đều là không có thật, không sinh, không diệt, không dơ, không sạch, không tăng, không giảm. Vì trong cái không, không có vật chất; không có thọ, tưởng, hành, thức; không có mắt tai mũi lưỡi thân ý; không có sắc thanh hương vị xúc pháp; không có cảnh giới của cái thấy, cho đến không có cảnh giới của ý thức. Không có vô minh, cũng không có hết vô minh, cho đến không có già chết, cũng không có hết già chết. Không có Khổ, Tập, Diệt, Đạo, không có Trí, cũng không có Đắc. Vì không có Sở Đắc, Bồ Tát dựa vào Trí Bát Nhã, Tâm không dính mắc, vì không dính mắc, không có sợ hãi, xa rời điên đảo mộng tưởng, cứu cánh Niết Bàn).  

2.     Lý thuyết Trường Thống Nhất   

Einstein dành 30 năm cuối của cuộc đời mình để nghiên cứu về một lý thuyết có thể giải thích được tất cả (Theory Of Everything- TOE) mà ông gọi tên là Lý thuyết Trường Thống Nhất (Theory of Unified Field), ông muốn thống nhất thuyết tương đối và cơ học lượng tử nhưng cuối cùng thất bại, ông qua đời năm 1955 mà không giải quyết được vấn đề. Thích Ca mặc dù sống trước thời đại của Einstein đến hơn 2500 năm, nhưng đã tiên đoán thất bại của Einstein và những người cùng chí hướng với ông, rằng không thể có TOE. Đức Phật đã cho một ví dụ bằng câu chuyện người mù sờ voi, ghi trong  Niết Bàn Kinh 涅 槃 经
“有王告大臣,汝牵一象来示盲者时,众盲各以手触。大王唤众盲问之:“汝见象类何物?触其牙者言:象形如萝菔根;触其耳者言如 萁;触其脚者言如臼;触其脊者言如床;触其腹者言如瓮;触其尾者言如绳。……王喻如来正偏知,臣喻方等涅槃经,又象喻佛性,盲者喻一切众生无明也。”
(Có một vị vua nói với đại thần, ngươi hãy dẫn một con voi đến cho bọn mù xem. Những người mù dùng tay để sờ. Vị đại vương kêu bọn mù lại hỏi : “Các ngươi thấy voi giống như vật gì ? Người sờ cái ngà nói : voi giống như cái củ cải. Người sờ lỗ tai nói giống nhánh lá ki. Người sờ chân voi nói giống như cái cối.  Người sờ lưng voi nói giống như cái giường. Người sờ bụng voi nói giống như cái lu. Người sờ đuôi voi nói giống như sợi dây thừng… Vua tượng trưng cái biết toàn thể của Như Lai (chánh biến tri 正偏知 ) Đại thần tượng trưng Kinh Phương Đẳng Niết Bàn. Con voi tượng trưng cho Phật tính. Những người mù tượng trưng cho tất cả chúng sinh vô minh.)
               
La bạc căn 萝菔根 (củ cải)         Ki  萁 (lá ki)                       Cữu  臼 (cái cối)
Người mù không thể biết được cái toàn thể, mà chỉ biết được phần mớ nào đó thôi. Người mù là ai ? Là nhà chính trị, nhà triết học, nhà khoa học, nhà doanh nghiệp, văn nghệ sĩ và cả bàn dân thiên hạ. Nói chung là tất cả chúng sinh, với cái biết của bộ não, họ không bao giờ có thể đạt tới cái biết toàn thể.
Đức Phật kể câu chuyện người mù sờ voi để biểu thị ý tưởng rằng trí óc duy lý của con người là hữu hạn, nó không thể biết được cái toàn thể vì cái hiểu biết của nó dựa trên cơ sở vô minh. Triết học và khoa học của loài người xây dựng trên nền tảng vô minh, không biết rằng bản chất của thế giới là không, không có nghĩa lý gì cả, nếu đi đến hiểu biết tận cùng thì sẽ gặp phải mâu thuẫn, phi logic, lý thuyết trở nên phi lý không thể hiểu được, không thể chấp nhận được.

 Điều này đã được nhà toán học Kurt Gödel phát biểu và chứng minh thành “Định lý bất toàn” công bố năm 1931. Định lý này được phát biểu thành 2 phần :

Định lý 1 : Nếu một lý thuyết dựa trên một hệ tiên đề phi mâu thuẫn thì trong lý thuyết ấy luôn luôn tồn tại những mệnh đề không thể chứng minh cũng không thể bác bỏ.

Định lý 2 : Không tồn tại bất cứ một quy trình suy diễn nào cho phép chứng minh tính phi mâu thuẫn của một hệ tiên đề.   

Ý nghĩa triết học của Định lý Bất Toàn (Theorem of Incompleteness) là luôn luôn có mâu thuẫn trong bất cứ hệ thống lý thuyết duy lý nào, Vật chất thì không có thực thể; cái Không không có gì cả, không có nghĩa lý gì, thì lại có thể tạo ra vũ trụ vạn vật; quark, electron chỉ là những hạt ảo không có thật, nhưng lại có thể tạo ra thế giới thiên hình vạn trạng, trong đó có con người thông minh, biết tư duy trừu tượng, biết sáng tạo ra đủ thứ vật dụng máy móc thiết bị, nhưng không thể biết được cái toàn thể. Các cặp phạm trù mâu thuẫn đều chỉ là một nhưng lại không phải là một.

Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh cũng nói rõ “Sắc bất dị Không, Không bất dị Sắc; Sắc tức thị Không, Không tức thị Sắc”

Lý trí của chúng ta biết nhà cửa, xe cộ, thân ngũ uẩn của mình chỉ là huyễn ảo không có thật, nhưng hàng ngày ta vẫn phải ăn uống, mặc, ở, vẫn phải cần tới nhà cửa, xe cộ. Không thể có lý thuyết nào thống nhất được các mâu thuẫn đó cả, trí óc là bất lực. Einstein bó tay. Nhưng Thích Ca thì không, bộ não không thể giải quyết được vấn đề, nhưng không dùng bộ não thì lại giải quyết được, kết quả không thể tưởng tượng nổi. Sinh Tử là qui luật tự nhiên, ai cũng nghĩ thế, không ai thoát được, nhưng Thích Ca thân chứng được là không có Sinh Tử và thoát khỏi Luân Hồi. Thích Ca không đi tìm TOE vì biết TOE cũng ảo tưởng như hư không vô sở hữu, nhưng vì muốn cứu khổ cho chúng sinh nên Thích Ca bày ra phương tiện gọi là Tứ Đế trong đó nói Khổ, Tập, Diệt, Đạo để từ từ dẫn dắt chúng sinh mê muội đi dần tới giác ngộ. Một phương tiện khác là Thập Nhị Nhân Duyên để giải rõ nguồn gốc của vạn pháp, của chúng sinh. Các thuyết lý đó và rất nhiều kinh điển khác đều chỉ là phương tiện tạm thời. Đến Bát Nhã Tâm Kinh thì Thích Ca nói rõ, thật ra không có gì cả, tất cả chỉ là tâm thức biến hiện, giống như toàn bộ hình ảnh, âm thanh, chữ viết, video trên màn hình đều là ảo, nhưng chúng ta thấy là rất thật, dù sao cũng còn biết đó là ảo. Đến cuộc sống đời thường thì tính chất ảo hóa cao cấp hơn gấp bội, vì ngoài thấy, nghe, chúng ta còn sờ mó được, ngửi nếm được, có sự tiêu hóa, tăng trưởng, chuyển đổi hình thái, khiến cho chúng sinh không còn biết đó là ảo nữa, chỉ có bậc giác ngộ, kiến tánh thành Phật mới ngộ ra tất cả chỉ là ảo hóa, là nằm mơ giữa ban ngày. Không gian, thời gian, số lượng, người, vật đều không có thật. Chính vì vậy trong câu chuyện người mù sờ voi, Phật nói thẳng thừng bọn người mù là thí dụ cho tất cả chúng sinh vô minh (không loại trừ các nhà khoa học chuyên dùng trí óc để phân tích, tổng hợp, nhưng không bao giờ biết được hết cái toàn thể).

Các nhà khoa học mơ tưởng đi tới Sao Hỏa, là việc hết sức khó khăn. Nhưng Thích Ca chỉ một niệm là có thể đến bất cứ đâu trong Tam giới (Tam giới còn rộng lớn hơn vũ trụ vì bao gồm cả  Sắc giới và Vô Sắc giới, trong khi vũ trụ chỉ là một phần nhỏ của Dục giới, phần thấy được của Dục giới mà thôi). Vì vậy Thích Ca còn có biệt danh là Như Lai. Ý nghĩa của Như Lai là “Tùng vô sở khứ, diệc vô sở lai cố danh Như Lai” (chẳng từ đâu đến, cũng chẳng đi về đâu gọi là Như Lai - Kinh Kim Cang ) Đó là chánh biến tri (hiện hữu khắp không gian thời gian, biết chính xác khắp mọi nơi)

Đi mà không đi vì pháp thân của Thích Ca có mặt khắp không gian thời gian, hay nói cách khác Tam giới không có thật nên đi với không đi cũng chẳng khác nhau. Đây không phải là nói suông mà hiện nay chúng ta có thể thực hiện một phần, Chẳng hạn khi đưa một bài viết lên mạng thì nó vốn là một vật ảo, có mặt ở khắp thế giới, bất cứ chỗ nào, bất cứ giờ nào, nếu hội đủ nhân duyên thì có thể thấy nó. Bây giờ việc gặp gỡ với bạn bè, người thân, dù họ ở bất cứ phương trời nào trên thế giới là rất dễ dàng, vì tiếng nói, hình ảnh của ta là những vật ảo, có thể xuất hiện đồng thời bất cứ nơi đâu trên quả địa cầu nhờ những công cụ như Skype hoặc Yahoo Messenger hay Windows Live. Thân ngũ uẩn của ta cũng là một vật ảo nhưng ở một trình độ cao cấp hơn, chỉ có những người có thần thông hay công năng đặc dị mới thực hiện được thân như ý thông.

3.     Làm sao xây dựng hòa bình và hạnh phúc cho thế giới ?  

Hầu hết chúng ta đều mong mỏi thế giới hòa bình, ấm no và hạnh phúc nhưng không có cách nào thực hiện được. Thế giới luôn luôn bất ổn, thiên tai dồn dập, bạo lực khắp nơi. Các cường quốc luôn luôn ỷ mạnh hiếp yếu, muốn tạo lập trật tự thế giới theo ý riêng của mình. Áp bức, bất công, tham nhũng, cưỡng bức luôn luôn xuất hiện, chỉ khác là có nơi nhiều nơi ít mà thôi. Tại sao có tình hình như thế ?

Trước hết nói về thiên tai. Khoa học với khả năng có hạn không thể nào khắc phục được thiên tai. Động đất, sóng thần, cuồng phong, mưa bão, núi lửa. Tất cả các thiên tai đó đều vượt quá khả năng của khoa học. Phật pháp nói : “Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức”. Liệu con người có thể rút ra một vài nhận thức và hành xử tốt hơn trong cuộc đời dựa vào Phật giáo ? Thế giới là do tâm tạo, tâm thức con người với những tập quán xấu như hung bạo, hiếu chiến, giết chóc tất nhiên là có ảnh hưởng tới hòa bình thế giới, ai cũng thấy. Nhưng ít ai hiểu rằng thiên tai cũng là do tâm tạo. Không có cái gì tự nhiên có. Thế giới vật chất, thái dương hệ, mặt trời, hành tinh đều là cấu trúc ảo, vì vậy mới xảy ra khủng hoảng Vật lý học mà các nhà khoa học hàng đầu thế giới đã cảm thấy, khi môn cơ học lượng tử phát triển, rằng vật chất không có thực thể, như Niels Bohr (1885-1962, nhà vật lý người Đan Mạch, giải Nobel Vật lý 1922), Von Neumann (1903-1957 nhà toán học người Mỹ gốc Hungary, có nhiều đóng góp cho vật lý lượng tử và khoa học máy tính), Eugene Wigner (1902-1995 nhà vật lý và toán học người Hungary, giải Nobel vật lý năm 1963), Heisenberg, (1901-1976 nhà vật lý lý thuyết người Đức, người phát minh ra nguyên lý bất định), Stephen Hawking (nhà vật lý người Anh,  mang chức danh Giáo sư Lucasian tức giáo sư Toán học của Đại học Cambridge), Thomas Samuel Kuhn (1922-1996, nhà vật lý Mỹ, tác giả sách Cấu Trúc Các Cuộc Cách mạng Khoa học- Structure of Scientific Revolutions)…, Phật giáo gọi cấu trúc ảo của vật chất là vô thủy vô minh, Thiền gọi là thoại đầu. Tâm là lực tổng hợp của 4 lực cơ bản của thế giới vật chất : Lực hấp dẫn (force de gravité, gravitation) là lực hút giữa vật chất với nhau, có tác dụng ở mặt vĩ mô. Lực điện từ (force électromagnétique, electromagnetism) tạo ra từ trường, trong đó điện tích cùng dấu thì đẩy nhau, khác dấu thì hút nhau. Lực tương tác mạnh (force interactive forte, the strong interaction) là lực liên kết các hạt quark tạo ra hạt proton và hạt neutron, tạo ra sự vững bền của hạt nhân nguyên tử và giữ cho electron chuyển động theo quỹ đạo nhất định. Lực tương tác yếu (force interactive faible, the weak interaction) tạo ra hiện tượng phóng xạ của các nguyên tố nặng (như uranium) tức là giải phóng một số proton và neutron khiến nguyên tử dần dần bị phân rã. Lực điện từ và lực tương tác yếu, từ năm 1983 khi khám phá hạt tương tác boson W và boson Z thì có thể gom thành một lực chung gọi là lực tương tác điện yếu (interaction of weak electromagnetic fields). Vì vật chất là cấu trúc ảo nên Tâm lực có thể tác động để làm thay đổi. Các bậc giác ngộ có thần thông, có thể làm được điều đó. Chẳng hạn Huệ Năng, Hám Sơn, Đơn Điền đã làm thay đổi cấu trúc cơ thể của mình khiến nó trở nên bất hoại mà không cần có sự can thiệp từ bên ngoài, không cần ướp xác gì cả. Ngay cả những người chưa giác ngộ nhưng tâm lực đủ mạnh như Trương Bảo Thắng, Hầu Hi Quý cũng làm được những việc thần kỳ như đi xuyên qua tường, di chuyển cố thể vật chất như viên thuốc đi xuyên qua vỏ chai, tiền giấy đi xuyên qua vách bê tông kho bạc của ngân hàng…Khi Phật giáo nói “Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức” chúng ta phải hiểu rằng Tâm chính là lực tổng hợp của 4 lực cơ bản của vật chất, Tâm là nguồn năng lượng vô hạn. Thích Ca đã phát biểu điều đó từ rất lâu mà Einstein và nhiều nhà khoa học hiện nay vẫn chưa hiểu.

Vũ trụ cũng chỉ là cấu trúc ảo, là nằm mơ giữa ban ngày, vũ trụ là một trường thông tin mà tâm thức có thể tác động, với dữ liệu khổng lồ vô hạn lấy từ a-lại-da thức. Loài người có cùng một cộng nghiệp nên họ cùng thấy một vũ trụ giống nhau. Các loài khác với cộng nghiệp khác, chúng thấy vũ trụ không giống như loài người thấy. Khi tâm lực đủ mạnh thì có khả năng vận dụng, tức có lục thông, có thể dời núi lấp biển hay tạo ra cả một thế giới khác, chẳng hạn Đức Phật A Di Đà đã tạo ra thế giới tây phương cực lạc để tiếp dẫn những người tha thiết muốn đến đó, nơi đó đất đai bằng phẳng, không có núi cao vực sâu, cư dân hóa sanh chứ không phải thai sanh, cũng không phải cực nhọc suốt ngày lo kiếm ăn như ở trần gian. Chúng ta có thể cho rằng đó là một thế giới ảo tưởng không có thật. Đúng thế, nhưng nên biết rằng nó cũng bình đẳng như trần gian, nghĩa là cõi thế gian cũng là ảo tưởng tương tự như vậy và có nhiều ác trược hơn như thiên tai, bệnh tật, chiến tranh mà thế giới kia không có. Thiên tai là sự báo động rằng nghiệp xấu, nghiệp ác đang hiện hành, là quả báo của bất thiện nghiệp trong quá khứ. Tại sao có luật nhân quả ? Luật nhân quả trong nghiệp chướng cũng giống như lực quán tính trong vật lý học, điều đó là hoàn toàn tương đồng. Khi ta tạo một lực thì xuất hiện một phản lực có cường độ tương đương nhưng có chiều nghịch lại. Đó chính là nguyên lý của động cơ phản lực. Trong thế giới vô hình, nghiệp lực cũng tác động theo đúng nguyên lý của lực quán tính trong thế giới hữu hình. Khi ta tạo một nghiệp ác hoặc nghiệp thiện lên người khác hoặc vật khác thì xuất hiện một phản nghiệp tác động lại chính mình mà ta gọi là luật nhân quả. Có một nguyên lý bao trùm vũ trụ vạn vật, đó là nguyên lý đối xứng. Khi có hạt electron thì cũng có hạt positron đối xứng với nó, khi có vật chất thấy được thì cũng có vật chất tối không thấy được. Nguyên lý đối xứng tạo ra cặp phạm trù mâu thuẫn trong bất cứ lĩnh vực nào của thế giới dù là hữu hình hay vô hình.

Thiên tai có nguồn gốc rất sâu xa, không phải thô thiển như các nhà khoa học giải thích. Nên khi thấy hai ông tăng cãi nhau về lá phướn bị gió động hay tự lay động, Huệ Năng bảo : “Không phải gió động, cũng không phải phướn động, mà do tâm các ông động” Lời nói đó có ý nghĩa rất sâu xa.

Một cá nhân khó có thể đủ sức làm thay đổi cộng nghiệp của cả một cộng đồng hàng trăm triệu người, nhưng hiểu rõ thì không còn than trời trách đất hay than thân trách phận mà có thể bình tâm an nhiên thọ nghiệp, biết nghiệp cũng chỉ là giả tạm, lòng không còn sợ hãi, như vậy cũng đủ bình an.

Giải quyết được thiên tai thì cũng sẽ giải quyết được tất cả mọi họa hoạn theo cùng một cách thế như vậy. Thích Ca dạy rằng hòa bình và hạnh phúc là do ở mình, là tâm trạng, tâm thái chứ không phải do người khác hay vật khác quyết định, do đó Phật giáo dạy nhẫn nhục và thường không tán thành các biện pháp bạo lực. Ta thấy trong lịch sử khi Phật giáo bị người Hồi giáo tàn phá, giết hại, càn quét khỏi quê hương Ấn Độ, người Phật giáo cũng không trả thù, không cần trả thù, bởi vì gieo gió sẽ gặt bão, luật nhân quả sẽ biểu hiện, chỉ sợ người Hồi giáo không tránh khỏi quả báo.

Giáo lý của Phật giáo tự nó đã có sức đóng góp cho hòa bình và hạnh phúc của nhân loại, trong khi khoa học tuy đem lại nhiều ích lợi, tiện nghi vật chất, cơm ăn, áo mặc, cái đó không thể phủ nhận, nhưng đồng thời cũng đem lại nhiều đau thương chết chóc như chất độc hóa học, chất độc màu da cam, các loại vũ khí hủy diệt như bom nguyên tử, hay vũ khí thông thường như mìn, bom đạn,  hàng ngày giết hại không ít người. Einstein ân hận không nguôi vì ông đã lỡ kí tên trong bức thư gởi Tổng thống Mỹ Roosvelt đề nghị chế tạo bom nguyên tử để chống phát xít, mặc dù sau đó ông không có tham gia chương trình, và khi biết quả bom đã được chế tạo, ông đã gởi bức thư thứ hai cho Tổng thống Truman, mới lên thay Roosvelt vì ông này qua đời, đề nghị không sử dụng bom nguyên tử, nhưng đã quá muộn, hai quả bom nguyên tử đã rơi xuống Hiroshima và Nagasaki gây thảm họa cho dân Nhật.

Tóm lại, chỉ xét riêng về phương diện thuần túy khoa học, chưa cần xét tới sự nghiệp đối với nhân loại, Einstein cũng không sánh kịp Thích Ca. Einstein chỉ hiểu thế giới trên nền tảng vô minh cục bộ, còn Thích Ca ngộ Tâm bất nhị chính là vũ trụ vạn vật. Thích Ca thoát khỏi sinh tử luân hồi, xứng danh Như Lai, vô lượng quang, vô lượng thọ (khắp không gian thời gian) vô thủy vô chung. Trong khi Einstein loay hoay không giải quyết được lý thuyết trường thống nhất. Vì vậy nên tôi chọn Thích Ca là nhà khoa học vĩ đại nhất mọi thời đại.

Truyền Bình

Tuesday, December 13, 2011

10 sai lầm kinh doanh tệ hại nhất 2011


10/12/2011 21:42 GMT+7
 
Tăng phí, Netflix mất gần 1 triệu khách hàng; thu phí thẻ ghi nợ, BofA mất gần 700.000 khách; bị hack, Sony tốn gần 2 triệu USD khắc phục; Goldman Sachs thất bại khi đầu tư vào Facebook... là những sự cố kinh doanh tai hại nhất trong năm 2011.

1. Netflix mất khách hàng do 2 chiến lược sai lầm liên tiếp

Netflix - công ty chuyên cung cấp dịch vụ xem DVD trực tuyến của Mỹ từng được biết đến với những dịch vụ rất được lòng khách hàng. Tuy nhiên, vào tháng 7 vừa qua, sau khi đối thủ cạnh tranh lớn nhất của công ty là Blockbuster phá sản, Netflix quyết định tăng 60% phí hàng tháng đối với dịch vụ cung cấp lên 15,98 USD từ  9,99 USD trước đó. Quyết định này được lý giải là công ty đang cung cấp cho khách hàng những dịch vụ với chất lượng và giá trị "tuyệt vời". Sau quyết định đó, rất nhiều khách hàng đã hủy đăng ký dịch vụ.



Để khắc phục tình hình, Giám đốc điều hành Reed Hastings bất ngờ đưa ra tuyên bố Netflix được tách ra làm hai. Theo đó công ty mới Qwikste sẽ phụ trách mảng kinh doanh truyền thống của Netflix. Tuy nhiên khách hàng liên tục phàn nàn về việc chia tách này do gặp phải nhiều khó khăn trong quá trình sử dụng dịch vụ. Netflix cuối cùng đã hủy bỏ kế hoạch này sau một tháng thực hiện.

Trong vòng ba tháng tăng phí, Netflix mất ít nhất 800.000 khách hàng. Cổ phiếu của công ty đã sụt giảm một cách thê thảm. Vào tháng 11, công ty cho biết kinh doanh của công ty sẽ tiếp tục gặp khó khăn cho đến hết năm 2012.

2. Bank of America thu phí thẻ ghi nợ 5 USD

Vào cuối tháng 9, ngân hàng này công bố kế hoạch tính phí 5USD một tháng đối với khách hàng sử dụng thẻ ghi nợ. Điều này khiến cho khách hàng rất bất bình và càng làm gia tăng sức nóng của cuộc biểu tình chống phố Wall. Những người biểu tình đã xông vào tận các chi nhánh ngân hàng trên toàn quốc. Một bản kiến ​​nghị với 300.000 chữ ký được thưc hiện nhằm phản đối quyết định trên của ngân hàng.

Tổng thống Obama xem đây là một quyết định sai lầm trong kinh doanh. Đầu tháng 11, Bank of America đã hủy bỏ quyết định trên, nhưng hậu quả thì vẫn còn đó. Trong một tháng, theo thống kê có khoảng 650.000 tài khoản từ ngân hàng này và một số ngân hàng lớn khác chuyển sang sử dụng dịch vụ tại quỹ tín dụng. Số tài khoản này tương đương với số lượng đăng ký trong cả năm 2010.

3. Corzine dẫn MF Global đến thất bại

Jon Corzine, cựu thống đốc bang New Jersey đồng thời cũng là cựu lãnh đạo của gã khổng lồ Goldman Sachs, mới đây đã vướng vào một thất bại thảm hại khi điều hành công ty môi giới chứng khoán MF Global - một cái tên ít được biết đến trên thị trường Mỹ. Nhiều người nghĩ rằng với nhà quản trị tầm cỡ Corzine thì điều hành MF Global là điều quá đơn giản. Nhưng rõ ràng, họ đã lầm khi vào cuối tháng 10, MF Global đệ đơn xin phá sản.

Hơn thế nữa, Corzine lại là người chịu trách nhiệm trực tiếp về sự sụp đổ của công ty. Corzine đã đầu tư 11,5 tỷ vào thị trường trái phiếu châu Âu- phần lớn trong số đó là tiền đi vay. Khi cuộc khủng hoảng nợ khu vực đồng Euro trở nên trầm trọng, giá trị của trái phiếu giảm mạnh, số nợ MF Global phải gánh chịu càng trở nên chồng chất và dồn công ty đến vực phá sản. Tồi tệ hơn khi khi khách hàng yêu cầu MF trả tiền mặt. Theo điều tra từ FBI thì trên 1 tỷ USD mất tích từ tài khoản của khách hàng.

4. Hơn một tháng, Sony vật vã với nạn tin tặc

Có thể bạn sẽ nghĩ rằng là một công ty công nghệ hàng đầu thế giới hoàn toàn có khả năng chống lại nạn tin tặc. Nhưng rõ ràng là không! Vào giữa tháng 4 vừa qua, Sony đã phải đóng cửa Playstation, hệ thống cho phép khách hàng mua các trò chơi và kết nối với các game thủ khác do bị tấn công bởi LulzSec - một hacker khét tiếng.

Công ty đã phải mất hơn một tháng và gần 175 triệu USD khôi phục lại hệ thống. Tồi tệ hơn là, bọn tin tặc có thể truy cập thông tin tài khoản thậm chí là số thẻ tín dụng của 100 triệu khách hàng. Khi xảy ra, Sony lại làm vấn đề trở nên tồi tệ khi lưu trữ mật khẩu người dùng và thông tin tài khoản với định dạng không được mã hóa.

5. Groupon - IPO xung quanh những lùm xùm về gian lận kế toán

Trong tháng 7, Groupon đã nộp hồ sơ xin phát hành IPO. Công ty mua sắm công bố lợi nhuận quý 1 năm 2011 là 82 triệu USD. Tuy nhiên, trên thực tế, Groupon lỗ gần 100 triệu USD. Trong báo cáo, kế toán của Groupon đã "bỏ sót" gần 200 triệu USD trong chi phí tiếp thị. Ủy ban Chứng khoán và Hối đoái đã buộc Groupon hoàn thiện lại hồ sơ vào tháng 8 trong đó phải tuân thủ cách tiêu chuẩn kế toán.



Vào cuối tháng 9, Groupon đưa ra thông báo về việc công ty đang trong quá trình khắc phục lỗi kế toán trên. Sau những gian lận kế toán, giá trị của công ty dự đoán là 20 tỷ USD vào tháng 7. Tuy nhiên, sau khi hoàn tất việc phát hành IPO vào đầu tháng 11, con số đó chỉ là 13 tỷ USD. Trong ba tuần giao dịch, cổ phiếu của công ty đã giảm xuống dưới mức chào bán là 20 USD.

6. Sai lầm trong dự báo, tỷ phú CK John Paulson thiệt hại khôn lường

Năm 2008, chủ tịch quỹ đầu tư John Paulson nổi lên như một hiện tượng đình đám trong giới đầu cơ khi đặt cược vào thị trường nhà đất với khoản lãi khổng lồ: 20 tỷ USD. Năm 2011, Paulson dự đoán nền kinh tế sẽ phục hồi với tốc độ nhanh. Tuy nhiên sự thật đã không diễn ra như vậy.

Trong năm nay, Paulson cũng đã lỗ lớn khi đầu tư vào Sino - Forest  - doanh nghiệp lớn về chế biến gỗ của Trung Quốc - khi doanh nghiệp này là mục tiêu săn đuổi của các nhà đầu cơ gian lận. Điều này khiến cho một trong những quỹ đầu cơ lớn nhất của Paulson giảm 47% giá trị trong năm 2011.

Điều đó cũng có nghĩa là chỉ trong 3 năm từ một người thành công nhất trên thị trường, Paulson trở thành người có những thất bại cay đắng nhất.

7. Goldman và thất bại khi đầu tư vào Facebook

Vào đầu tháng 1, Goldman Sachs tham gia thương vụ "nóng" nhất hồi đầu năm khi đầu tư vào Facebook - mạng xã hội được định giá 50 tỷ USD tại thời điểm đó. Với việc đầu tư một số tiền khổng lồ, Goldman nắm vị trí quan trọng trong việc phát hành IPO của Facebook với tư cách là nhà đầu tư tư nhân.


Tuy nhiên, thông tin này bị rò rỉ và thu hút sự quan tâm rất lớn của công chúng. Sau đó Ủy ban Chứng khoán và Hối đoái đã thẩm vấn Goldman, và cuối cùng buộc công ty hủy các giao dịch với khách hàng Mỹ chỉ vài ngày sau khi có được những thỏa thuận giá trị với họ. Sau đó quan hệ giữa Facebook và Goldman trở nên không mấy tốt đẹp.

8. Rút lui khỏi thị trường máy tính bảng, HP sa thải CEO

HP có lẽ đã lập kỷ lục về sản phẩm tiêu dùng có vòng đời ngắn nhất. Tháng 6, HP đã bắt đầu bán dòng sản phẩm máy tính bảng TouchPad- được cho là cùng iPad của Apple lao vào cuộc đua giành thị phần. Nhưng 6 tuần sau đó TouchPad bị rút khỏi thị trường do doanh số bán hàng hết sức ảm đạm.


HP đã công bố sẽ rút lui hoàn toàn khỏi thị trường kinh doanh máy tính bảng. Kết quả đáng thất vọng của dòng sản phẩm TouchPad cũng khiến cho HP sa thải Giám đốc điều hành Leo Apotheker. Thay thế vị trí này là nữ tướng của eBay, bà Meg Whitman, người được cho là sẽ gây dụng lại sự nghiệp của HP.

9. Sai lầm của tập đoàn Berkshire Hathaway

Tháng 3 vừa qua, ông David Sokol - người được cho là một ứng viên hàng đầu tiếp quản vị trí lãnh đạo tập đoàn của đại tỷ phú Warren Buffett, đã phải từ chức sau khi thừa nhận rằng ông đã mua cổ phiếu của công ty hóa chất Lubrizol chỉ hai tháng trước khi Berkshire mua lại công ty này.



Ủy ban kiểm toán của công ty đã cáo buộc ông Lubrizol vì hành vi vi phạm quy tắc công ty, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín cũng như hình ảnh của tập đoàn này. Berkshire cho biết họ có thể sẽ kiện Sokol ra tòa.

10. Mua T-Mobile, AT & T thất bại

AT & T đã rất nỗ lực thực hiện tham vọng mua lại đối thủ T- Mobile. Tuy nhiên vụ sát nhập trị giá 39 tỷ này không hề dễ dàng. Bộ Tư pháp Mỹ đã hành động nhằm ngăn chặn thương vụ này do những lo ngại về tình trạng kinh doanh độc quyền.Vào cuối tháng 11, AT & T rút lại hồ sơ xin sát nhập trình Ủy ban Truyền thông Liên bang trước đó. Đại diện của AT & T và T-Mobile cho biết họ vẫn đang trong quá trình thương thảo. Tuy nhiên giới phân tích thì cho rằng kế hoạch đã thất bại hoàn toàn.
Việc sáp nhập, được công bố vào tháng 3, chỉ vài tháng sau khi AT & T mất độc bán iPhone của Apple. Thương vụ này được kỳ vọng là sẽ vực dậy và củng cố mạng lưới nhà cung cấp dịch vụ không dây lớn thứ 2 nước Mỹ này. Bên cạnh đó AT & T cũng phải mua hệ thống hệ thống băng thông ở khu vực. Tuy nhiên, chi phí bỏ ra để đầu tư không phải là nhỏ đối với AT & T. Hãng này còn cam kết sẽ bồi thường T- Mobile 4 tỷ USD nếu không đạt được thỏa thuận.

(Nguồn: VEF)

Nội dung free talk "Xây dựng thương hiệu cá nhân"



bởi Anh Duy Nhất vào ngày 25 tháng 10 2010 lúc 11:01 sáng





Hôm qua nghe anh Cao Duy Phong chia sẻ về Thương Hiệu Cá Nhân. Do lúc đầu chaỵ lon ton nên mình chỉ ghi sơ qua được mấy ý. Nhưng phần hay nhất chính là những ví dụ cụ thể của các anh, từ chính kinh nghiệm của bản thân, từ các bạn tham dự đóng góp hay những thủ thuật nhỏ để xây dưng Thương hiệu cá nhân, mình tin nhũng điều đó là những bài học rất thực tiễn và sâu sắc.Rất là tiếc cho các bạn nào không được nghe :D


Phần đầu mọi người trao đổi với nhau thế nào là Thương hiệu cá nhân , có rất nhiều ý kiến đưa ra .Nup Hero (Sơn) có ý kiến rằng, thương hiệu cá nhân thực ra trước đây nó đã có rồi, từ thời xa xưa. Nhưng được đề cập đến đầu tiên vào những năm 80 . Vậy, theo tính hiện đại, thì thương hiệu cá nhân sẽ gắn liền với Internet.
Chưa có 1 định nghĩa chính xác về Thương hiệu cá nhân , đoạn này mình phải chạy nên chắc mấy bạn ghi chút bổ xung cho mình nhé.


Vậy, THƯƠNG HIỆU CÁ NHÂN MANG LẠI CÁI GÌ? 

 + Điều quan trọng nhất là mang lại ẢNH HƯỞNG. Bạn sẽ ảnh hưởng được đến rất nhiều người nếu có thương hiệu cá nhân. Ngoài ra còn mang lại “Cộng Đồng”. Điều này anh Phong có nói rất rõ tầm quan trọng của Thương hiệu cũng như ảnh hưởng như thế nào.

THƯƠNG HIỆU CÁ NHÂN MANG LẠI KHÓ KHĂN GÌ?

Bạn Tuấn trường KTQD có hỏi 1 câu : “ Nếu người khác nghĩ xấu về mình thì phải làm thế nào”? . Cũng có nhiều ý kiến đưa ra , nhưng mình có ghi lại 1 ý kiến mà mình thấy rất hay của anh Tiến, đó là “Thuyết phục những người có ảnh hưởng” . Hãy nhờ chính họ lấy lại hình ảnh cho mình. Các anh phân tích câu chuyện về” Cường Đô la” đã xây dựng lại hình ảnh của mình như thế nào.

Khó khăn của 1 người có thương hiệu cá nhân đó là “Ở MỘT CHỪNG MỰC NÀO ĐÓ, CHÚNG TA KHÔNG PHẢI LÀ CHÍNH CHÚNG TA” . Chúng ta phải để ý đến cách ăn mặc, đi đứng, nói năng. Phần này anh Phong chia sẻ những kinh nghiệm thực tế anh Phong trải qua, từ cách phải điều chỉnh lời nói của mình, cách đi đứng, cách phát ngôn. Phải từ bỏ nhũng thói quen xấu.

Nup Hero có đưa ra ý kiến về sự khác nhau giữa các thương hiệu Phổ biến và các thương hiệu trong một lĩnh vực. Như giáo sư Stephen Hawking chỉ nổi tiếng trong lĩnh vực Vật lý vũ trụ, Thương hiệu phổ biến giống như các ca sĩ là các ca sĩ bị soi vào đời tư nhiều, toàn bộ cuộc sống của họ. Còn như giáo  sư Stephen Hawking người ta ít để ý đến đời tư. Tức là, thương hiệu cá nhân đôi khi nó chỉ phủ trong trong một “Vùng ảnh hưởng” nhất định. Mà bước ra khỏi nó, chúng ta không là gì,

XÂY DỰNG THƯƠNG HIỆU CÁ NHÂN NHƯ THẾ NÀO?
Ø  Có 4 bước :
Ø  Thứ nhất : Xác định mình là ai, điểm manh, điểm yếu, hạn chế, điều kiện. Nói tóm lại là “ Ở đời phải biết mình là ai”
Ø  Thứ hai : Phải biết mình muốn gì, mình muốn trở thành người như thế nào.
Ø  Thứ ba : Phải học hỏi, phát triển chuyên môn, chiều sâu của mình
Ø  Thứ tư : Phải chọn đúng thời điểm, và sử dụng các công cụ.

Anh Phong chia sẻ thực tế từ chính bản thân mình.  Từ xác định bản thân mình, đến cách thức xây dựng từng bước từ thực tế, phát triển chuyên môn và chiều sâu , sau đó là thời điểm, thời điểm nào xuất hiện trên báo chí, và xuất hiện trên báo nào. Có nên xuất hiện trên truyền hình hay không, nếu xuất hiện thì xuất hiện chương trình nào. Công cụ để đưa thương hiệu của mình tới nhiều người khác như thế nào… Tất cả đó là sự đồng nhất và rõ ràng . Phát triển thương hiệu cá nhân cũng cần chiến lược. Cá nhân mình cảm thấy, ví dụ thực tế về anh Phong là một bài học lớn nhất về cơ bản xây dựng thương hiệu
.
Anh Phong lưu ý về cách chọn chỗ ngồi hội thảo, cách làm mình nổi bật giữa mọi người. Những lời khuyên hết sức gần gũi và thực tế.

  • Sau đó, anh Anthony Nguyễn (anh Tiến) Chairman, Managing Director của A&A Globals   có chia sẻ về quan điểm của mình :
Theo quan điểm của anh Tiến :

+ Thương hiệu cá nhân có nghĩa là : “ẤN TƯỢNG TỐT VỀ CON NGƯỜI ĐÓ

Cho nên, lựa chọn từ cách ĐẶT TÊN : đặt tên như thế nào phù hợp với lĩnh vực làm việc của mình, không gian làm việc, như thế nào để ấn tượng. Anh Tiến đưa ra ví dụ cụ thể về bản thân anh. Cũng như cách làm thương hiệu, thủ thuật của người nước ngoài.

Thứ hai là ẤN TƯỢNG TỐT, phải mang lại ấn tượng tốt. 

Thứ ba là “ BẠN NHƯ THẾ NÀO HÃY THỂ HIỆN ĐÚNG NHƯ THẾ

Thứ tư : ĐỊNH VỊ THƯƠNG HIỆU : Từ cái gì, từ chỗ nào, vì cái gì, đi đâu về đâu .

Và theo anh Tiến . Cách để xây dựng thương hiệu gồm có 3 bước :

1)      Xác định mình là ai

2)      Mình muốn trở thành người như thế nào

3)      Xây dựng nền tảng cho Thương hiệu cá nhân

Phần này gồm 3 bước

I)                   GIÁ TRỊ

+ Bản thân tốt
+ Quan tâm tới người khác thật, hiểu biết thật
+ Thể hiện sự chuyên nghiệp : Đưa ra các cam kết và thực hiện các cam kết đó
+Trở thành chuyên gia trong lĩnh vực
+ Đưa ra chiến lược

II)                DUY TRÌ VÀ NÂNG CAO GIÁ TRỊ

+ Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta phải duy trì và nâng cao giá trị. Đây là điều rất khó, và phải trả giá . Nhưng hãy coi đây là khoản đầu tư

III)             ĐƯA THƯƠNG HIỆU ĐẾN MỌI NGƯỜI

+ Đây là phần sử dụng các công cụ truyền thông, các kỹ năng để đưa đến mọi người hơn.
Anh Tiến cho rằng, hầu hết mọi người đều xây dựng Ngôi nhà từ nóc, có nghĩa rằng, chúng ta làm bước 3 trước , đưa thương hiệu đến mọi người trước.
Muốn xây dựng thương hiệu cá nhân phải cần một thời gian rất lâu, và phải trả giá (từ này anh Tiến đề nghị sử dụng là ĐẦU TƯ ^^) nhưng khi đã hình thành, thì lợi ích của nó mang lại là cực kỳ lớn.

Qua phần chia sẻ của 2 anh. Cá nhân mình thấy hiểu rõ và sâu sắc hơn về cách xây dựng thương hiệu cá nhân. Làm từ những thứ nhỏ nhất, xây dựng giá trị của mình thể hiện bằng những hành vi, thái độ đối xử với người khác. Xây dựng chuyên môn, giữ vững và duy trì những giá trị của mình. Đầu tư vào nó. Và cuối cùng là đưa thương hiệu đến mọi người. Nghĩ lại mình được cái thứ 3 là tàm tạm, 2 bước đầu đang phát triển  . ^^ .  Qúa trình xây dựng phải trải qua các bước như vậy.

Qua đây Nup Hero có chia sẻ với mọi người về cách sử dụng Facebook, các bạn nên quản lý Facebook cũng như mạng xã hội của mình như thế nào để đảm bảo nó không làm ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của bạn.

Phần cuối , anh Tiến và anh Phong có chia sẻ về cách kiếm được CÔNG VIỆC TRONG MƠ.
Cách viết những CV ấn tượng. Những thủ thuật để qua vòng gửi xe của nhà tuyển dụng.
CV chính là Thương hiệu cá nhân của mình trên giấy, vì vậy, phải thật sự chăm chút, cũng như sáng tạo về nó.
Kết thúc buổi trao đổi là 22h30 đêm, sau đó mọi người hỏi câu hỏi trao đổi với các anh.

Cảm ơn anh Cao Duy Phong , cảm ơn anh Anthony Nguyen về những chia sẻ sâu sắc, từ chính những trải nghiệm của các anh . Cảm ơn bạn Nga Lưu đã giúp tớ tổ chức , Nup Hero, em Tran Thi Thanh Binh , em Quynh Nga LSC  và các bạn , các anh chị đã ngồi đến cuối buổi, không một ai về trước để cùng chia sẻ những quan điểm, trải nghiệm cuộc sống của mình.

Thích nhất là phần chụp ảnh lúc cuối .^^ .

Hi vọng sớm gặp lại các bạn và các anh chị trong những buổi chia sẻ lần sau.

Lãnh đạo chính mình trước khi lãnh đạo người khác



bởi Anh Duy Nhất vào ngày 3 tháng 11 2010 lúc 1:35 sáng
 
 
 



Theo Jagdish Parikh, lãnh đạo chính là sự chia sẻ và làm cho mọi việc trở nên dễ dàng, là một cách sống và tồn tại, là biết cách chấp nhận stress và tự tạo cảm giác vui vẻ cho mình để vạch ra những mục tiêu và đạt được các mục tiêu đó...

Có hàng trăm cuốn sách và những câu chuyện về các "nhân vật điển hình"được viết ra để dạy chúng ta làm thế nào để trở thành một nhà lãnh đạo. Tuy nhiên, trên thực tế, khi được yêu cầu nêu tên một nhà lãnh đạo mà mình yêu mến, nhiều người thường lúng túng và chỉ nêu được một vài cái tên mà thôi.

Quan niệm của Jagdish Parikh về xây dựng mẫu hình một nhà lãnh đạo lý tưởng

Theo Jagdish Parikh, khoảng cách giữa những gì học được từ nghệ thuật lãnh đạo và kinh nghiệm thực tế mà một người có được ở vai trò lãnh đạo đã tạo khó khăn cho việc xây dựng mẫu hình một nhà lãnh đạo lý tưởng.

Những phẩm chất mà các nhà lãnh đạo điển hình có được và những yếu tố làm cho họ trở nên nổi bật không phải do bẩm sinh mà có. Thay vào đó, theo Parikh, đó là những kỹ năng mà các nhà lãnh đạo có thể và nên tự trau dồi cho chính mình như tự khám phá, hiểu rõ và làm chủ bản thân. Những kỹ năng này có thể được phát triển từ thực tế.

Parikh nói: "Nếu một người không thể là người lãnh đạo cho chính bản thân mình nhưng lại lãnh đạo người khác thì đó là một việc làm quá táo bạo. Nếu anh không biết cách lãnh đạo chính mình, người khác sẽ làm điều đó".

Trong cuốn sách mang tên Managing Your Self (tạm dịch: Tự làm chủ bản thân) của mình, Parikh cho rằng một người có thể đạt được khả năng tiềm tàng của mình, vươn đến vai trò của một nhà lãnh đạo bằng cách thực hiện nguyên tắc "liên quan độc lập", theo đó anh ta có thể đạt được một mục tiêu lớn bằng những việc làm đơn giản. Theo Parikh, phương pháp này là một sự tổng hợp của những ý tưởng Đông và Tây, hiện đại và cổ điển.

Theo Parikh điều quan trọng là con người phải hiểu rõ những khả năng tiềm ẩn bên trong bản thân để đạt được thành tích tốt nhất. Khi các giám đốc làm việc căng thẳng, họ có thể đạt được thành tích rất cao nhưng điều này không kéo dài được lâu. Parikh kết luận: "Nếu một người không cảm thấy vui vẻ, thoải mái với chính bản thân mình thì họ khó mà tạo ra cho mình động cơ làm việc được".


Với Parikh, tạo ra cảm giác vui vẻ, thoải mái cũng là một kỹ năng như bất kỳ một kỹ năng nào khác trong kinh doanh. Các giám đốc cũng giống như bất kỳ một người bình thường nào khác và đôi khi họ cũng tự hỏi: "Tôi là ai? Tôi thật sự muốn làm điều gì?". Có thể điều họ muốn làm và điều họ phải làm có thể không giống nhau và có thể họ cũng gặp những xung đột trong cuộc sống cá nhân, xã hội và trong nghề nghiệp.

Vì vậy, Parikh cho rằng, lãnh đạo có nghĩa là chia sẻ và làm cho mọi việc trở nên dễ dàng. ở đây là sự chia sẻ thông tin, ý tưởng... Khả năng lãnh đạo không phải là một phẩm chất, một chiến lược hay chiến thuật. Theo quan niệm của tôi, đó là một cách sống và tồn tại.


Mỗi ngày, các giám đốc thường phải nỗ lực rất nhiều để tích lũy thêm kiến thức nhưng thực tế họ chỉ sử dụng phần nhỏ lượng kiến thức mà mình có được. Bản thân kiến thức không phải là quyền lực hoặc sự khôn ngoan.

Parikh cho biết: "Trong nền giáo dục chính thức, chúng ta chẳng được dạy gì về cảm xúc nhưng chúng ta luôn tồn tại ở mức độ cảm xúc nào đó. Chúng ta không thể thay đổi chỉ bằng cách mơ ước. Chúng ta phải khám phá bản thân mình. Cuộc sống là sự tổng hợp của những trải nghiệm, trí óc và xúc cảm. Cảm xúc đến rồi đi nhưng với tư cách là những cá nhân, chúng ta không hề thay đổi".

-Theo Doanh nhân Sài Gòn cuối tuần-