Chúng tôi sống nhưng chúng tôi không  biết tại sao. Đối với quá nhiều người chúng tôi, cuộc sống dường như  không có ý nghĩa. Ông có thể giải thích cho chúng tôi ý nghĩa và mục  đích của cuộc sống của chúng tôi?
Krishnamurti:
Bây giờ, tại sao bạn đưa ra câu hỏi này?  Tại sao bạn đang yêu cầu tôi giải thích cho bạn ý nghĩa của cuộc sống,  mục đích của sống? Chúng ta có ý gì qua từ ngữ cuộc sống? Cuộc sống có  một ý nghĩa, một mục đích à? Tự thân cuộc sống không là mục đích của  chính nó, ý nghĩa của chính nó hay sao? Tại sao chúng ta lại muốn nhiều  hơn nữa? Bởi vì chúng ta quá thất vọng với cuộc sống của chúng ta, cuộc  sống của chúng ta quá trống rỗng, quá phô trương, quá đơn điệu, đang làm  cùng một sự việc lặp đi và lặp lại, chúng ta muốn cái gì đó nhiều hơn  nữa, cái gì đó vượt khỏi cái mà chúng ta đang làm. Bởi vì cuộc sống hàng  ngày của chúng ta quá trống rỗng, quá buồn tẻ, quá vô nghĩa, quá nhạt  nhẽo, quá dốt nát; chúng ta nói rằng cuộc sống phải có một ý nghĩa trọn  vẹn hơn và đó là lý do tại sao bạn đưa ra câu hỏi này.
Chắc chắn, một người đang sống phong  phú, một người thấy sự việc như chúng là [như thị] và mãn nguyện với cái  gì anh ấy có, không bị rối loạn; anh ấy trong sáng rõ ràng, vì vậy anh  ấy không hỏi mục đích của cuộc sống là gì. Đối với anh ấy, chính sự sống  là khởi đầu lẫn kết thúc.
Sự khó khăn của chúng ta là, bởi vì cuộc  sống của chúng ta trống rỗng, nên chúng ta muốn tìm ra một mục đích cho  cuộc sống và theo đuổi nó. Một mục đích của cuộc sống như thế chỉ thuần  túy là sự hành động của tư tưởng, không thực tế chút nào; khi mục đích  của cuộc sống được theo đuổi bởi một tâm dốt nát, đờ đẫn, bởi một tâm  hồn trống rỗng, mục đích đó cũng sẽ trống rỗng. Vì vậy mục đích của  chúng ta là làm thế nào cho cuộc sống của chúng ta ‘giàu có’ hơn, không  phải với tiền bạc và mọi chuyện còn lại của nó mà là sự giàu có phía bên  trong – mà không phải là cái gì đó bí ẩn. Khi bạn nói rằng mục đích của  cuộc sống là hạnh phúc, mục đích của cuộc sống là tìm được Thượng đế,  chắc chắn ham muốn để tìm được Thượng đế đó, là một sự chạy trốn khỏi  cuộc sống và Thượng đế của bạn chỉ là một sự việc đã được biết. Bạn chỉ  có thể đi đến một mục tiêu mà bạn biết; nếu bạn bắc cầu thang đến sự  việc mà bạn gọi là Thương đế, chắc chắn đó không phải là Thượng đế.
Thực tại chỉ có thể hiểu rõ trong sự  sống, không phải trong sự chạy trốn. Khi bạn tìm kiếm một mục đích cho  cuộc sống, bạn thực sự đang chạy trốn và không đang hiểu rõ cuộc sống là  gì. Cuộc sống là tương giao, cuộc sống là hành động trong tương giao;  khi tôi không hiểu rõ sự tương giao, hay khi sự tương giao bị hỗn loạn,  lúc đó tôi tìm kiếm một ý nghĩa trọn vẹn hơn. Tại sao cuộc sống của  chúng ta quá trống rỗng? Tại sao chúng ta quá cô độc, quá tuyệt vọng?  Bởi vì chúng ta không bao giờ nhìn vào chính chúng ta và hiểu rõ về  chính chúng ta. Chúng ta không bao giờ tự thú nhận với chính chúng ta  rằng, sống này là tất cả những gì chúng ta biết và rằng, nó nên được  hiểu đầy đủ và trọn vẹn. Chúng ta thích chạy trốn khỏi chính chúng ta,  và đó là lý do tại sao chúng ta tìm kiếm một mục đích của cuộc sống tách  khỏi sự tương giao. Nếu chúng ta bắt đầu hiểu rõ hành động, là sự liên  hệ của chúng ta với con người, với tài sản, với những niềm tin và những ý  tưởng, thì chúng ta sẽ phát hiện rằng sự liên hệ, chính nó, mang lại  phần thưởng riêng của nó. Bạn không phải tìm kiếm. Nó giống như tìm kiếm  tình yêu. Bạn có thể tìm được tình yêu bằng cách tìm kiếm nó hay sao?  Tình yêu không thể được vun bồi. Bạn sẽ chỉ tìm được tình yêu trong sự  tương giao, không phải bên ngoài sự tương giao, và chính vì chúng ta  không có tình yêu nên chúng ta muốn một mục đích của  cuộc sống. Khi có  tình yêu, là sự vĩnh hằng của chính nó, thì sẽ không còn sự tìm kiếm  Thượng đế, bởi vì tình yêu là Thượng đế.
Chính vì tâm trí chúng ta đầy ắp những  thông tin kỹ thuật và những thầm thì mê tín, nên cuộc sống của chúng ta  quá trống rỗng và đó là lý do tại sao chúng ta tìm kiếm một mục đích  vượt khỏi chính chúng ta. Muốn tìm được mục đích của cuộc sống chúng ta  phải đi qua cánh cửa của chính chúng ta; Dù có ý thức hay không ý thức,  chúng ta lẩn tránh đối diện những sự việc như chúng là trong chính  chúng, và vì vậy chúng ta khẩn cầu Thượng đế mở cho chúng ta một cánh  cửa vượt thoát khỏi đây. Câu hỏi về mục đích của cuộc sống này chỉ được  đặt ra bởi những người không thương yêu. Tình yêu chỉ có thể tìm được  trong hành động, mà hành động là sự tương giao.
Krishnamurti, The first and last freedom
Ông Không dịch
Kiran hiệu đính
Nguồn: thuvienhoasen.org
Copy : http://phattriencanhan.org/muc-dich-cua-cuoc-song/ 
No comments:
Post a Comment