Cuốn Đường xưa mây trắng mua khá lâu rồi chưa đọc, mình bị hấp dẫn bởi kể về cuộc đời Đức Phật một cách đời thường và nhẹ nhàng. bỏ hết các yếu tố thần thánh hóa Đức Phật đi.
Có một vài bài học mình rút ra :
* Đức Phật phải khổ luyện rất lớn, nhin đói, khổ cực, lối tu ép xác... với quyết tâm phải đạt được Đạo. Phải khâm phục đầu tiên đó là mọi thứ cần sự nỗ nực tới cùng, cần sự quyết tâm... mới đạt được kết quả chứ không dễ dàng
* Cuốn sách tập trung miêu tả nhân cách Đức Phật, một con người tỉnh thức, điềm tĩnh, sâu sắc, ấm áp, đầy lòng từ bi, yêu thương mọi người... Chính phong thái và đức hạnh của đức Phật đã chinh phục mọi người chứ chẳng nói đến thần thông
* Mọi người đi theo đức Phật vì đức hạnh và trí tuệ cùng với lòng yêu thương từ bi của ngài. Từ việc độ tên sát nhân, hay độ anh gánh phân... ngài luôn vì lợi ích của mọi người lên trước hết. Chinh phục họ bằng mong muốn cháy bỏng giúp họ thoát khổ...Nếu cuộc sống mình có được tinh thần này thật đáng quý biết bao, chinh phục người khác bằng chính lợi ích mang lại cho họ chứ không phải lợi ích mang lại cho mình... chợt nhớ đến câu : "Hãy giúp đỡ người khác đạt được giấc mơ của họ, bạn sẽ đạt được giấc mơ của mình
* Trong truyện miêu tả cuộc sống đức Phật trong tăng đoàn cũng không biết hết mọi việc, phải chờ người báo tin... tức là, đức Phật giống như 1 người thường có nhân cách vĩ đại, chứ không phải giống niềm tin của mình ngài biết mọi chuyện, chinh phục được mọi người, hoặc chăng ngài tùy nhân duyên hóa độ chúng sinh... Vì câu chuyện cũng không nêu các phép thần thông. Nhiều khi nghe các câu chuyện, hay các kinh điển, đặc biệt Đại Thừa, nói về sự thần thánh của đức Phật... mình thì nên đọc và kiểm nghiệm, thực chứng dần...
* Đức Phật nói có những người Ngài không độ được, do người đó chưa có đủ duyên và tâm. Đến đức Phật còn không độ được thì hỏi làm sao ta luôn cầu toàn mọi người theo ý kiến của mình
* Ngài đối xử mọi người rất yêu thương, ấm áp và cũng đầy trang nghiêm... có lúc ngài mắng, có lúc ngài dỗ dành... rất nhiều đoạn miêu tả cảm động, nhiều lúc cũng khóc.
* Cuộc sống tỉnh thức là cuộc sống biết rõ mình đang làm gì, mình cảm nhận như thế nào, chú tâm vào hơi thở... Chỉ cần tập trung vào hơn thở và những việc mình làm hiện tại thôi... còn các việc nghĩ về quá khứ, mơ mộng tương lai... đều nên bỏ hết... tập trung sống bây giờ... mọi thứ sẽ trở thành quá khứ hết... chúng ta đã quá chạy theo những mơ mộng tương lai hay chìm đắm quá khứ... mà quên mất hiện tại
* Các Ngài dành thời gian vào thiền rất nhiều, để giải thoát, để quán chiếu... việc ở trong rừng là việc tìm không gian quán chiếu cho mình, ngồi thiền... sau đó mới vào đời hành đạo.
* Thời đức Phật có rất nhiều vua chúa, thái tử, hoàng tử... của các nước theo và giải thoát...họ đã cảm nghiệm được những gì diễn ra...

Nói chung, cuốn sách kể về cuộc đời đức Phật dưới con mắt của 1 em bé chăn trâu được gia nhập tăng đoàn và theo bước chân Bụt. Nhẹ nhàng, sâu sắc, cuốn sách tôn vinh lên nhân cách vĩ đại, đức hạnh lòng từ bi yêu thương và trí tuệ của Ngài...
Qua cuốn sách, đọc hiểu rõ hơn về cuộc đời, các biến cố của Ngài... một con người, chúng ta hướng theo
No comments:
Post a Comment