Thursday, January 19, 2012

Làm ăn hay làm người?


Làm ăn hay làm người?

 
18/01/2012 11:09 GMT+7
 
Nghề quan trọng nhất trên đời này, theo nhà tư tưởng vĩ đại thời khai sáng Jean Jacques Rousseau, là “nghề làm người”! Một khi đã làm được người thì không gì là không thể làm được.

Không biết từ bao giờ, hễ nhắc đến “kinh doanh” nhiều người lại thường liên tưởng tới “buôn gian bán lận”?! Và người ta cũng đề cập đến “kinh doanh hướng thiện” như là một mong muốn, đòi hỏi bức xúc của xã hội đối với những người làm nghề kinh doanh.

Theo tư tưởng của Rousseau, vấn đề được giải quyết một cách rất đơn giản: Mỗi người kinh doanh trước hết phải là một con người đúng nghĩa và chỉ cần như vậy! Nói cách khác, mấu chốt của vấn đề nằm ở chỗ liệu mỗi người có làm tốt trước hết cái nghề được xem là “nghề gốc”, nghề quan trọng nhất của mọi nghề: NGHỀ LÀM NGƯỜI hay không.
Từ con người đúng nghĩa…

Từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây có những giá trị chung về con người mà hàng ngàn năm không thay đổi. Đó là đã là con người thì phải “vô hại” và “hữu ích”, tức là không hại người và phải có ích với người.

Đó là những giá trị căn bản nhất mà vĩ nhân nào, dân tộc nào, thời đại nào cũng dạy cho con người ta. Khổng Tử, một người thầy lớn trong lịch sử Phương Đông, khuyên: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân” (Điều gì mình không muốn thì cũng đừng làm cho người khác). Còn người Phương Tây thì quan niệm: “Hãy đối xử với người khác theo cách mà bạn muốn người khác đối xử với mình”. Tuy có khác nhau về tâm thế (thụ động hay chủ động) nhưng tựu trung lại đều hướng tới giá trị của con người: sống thì phải hữu ích và vô hại.

Để có thể là con người đúng nghĩa thì cần phải có “năng lực làm người” hay còn gọi là “nền tảng văn hóa”. Đó là phải có cái đầu có khả năng phân biệt phải-trái, tốt-xấu, giả-chân, thiện-ác, cái gì đáng trọng-cái gì đáng khinh…, biết phân biệt ai là ai, cái gì là cái gì và mình là ai, và đặc biệt là biết sống vì cái gì. Đó còn là phải có trái tim giàu lòng trắc ẩn, biết rung lên trước cái đẹp, biết thổn thức trước nỗi đau, và biết phẫn nộ trước cái ác.
Những khả năng này hình thành nên một cái gọi là “hệ điều hành” cuộc đời, mà nếu như được cài đặt vào con người thì cuộc sống sẽ ít thù oán, bạo lực, chém giết, chiến tranh; kinh doanh sẽ không còn chỗ cho bất lương, gian lận… Và giáo dục (bao gồm giáo dục ở nhà trường, giáo dục trong gia đình và giáo dục ngoài xã hội) chính là công cụ để cài đặt “hệ điều hành” này cho mỗi người.

Đến làm ăn lương thiện

Doanh nhân là một con người có năng lực làm người thì sẽ có một doanh nghiệp tử tế và lương thiện. Tuy nhiên, điều này chưa đảm bảo một cách bền vững cho một nền kinh doanh lương thiện vì thường một người tử tế nếu kinh doanh trong môi trường chụp giật thì dần dần cũng sẽ trở nên chụp giật. Ngược lại, họ không tử tế nhưng vào môi trường đàng hoàng thì dần dần cũng trở nên đàng hoàng. Ví dụ, một doanh nhân thuộc diện rất “có vấn đề” trong làm ăn ở một quốc gia kém phát triển nào đó, nhưng nếu sang Mỹ hoặc sang Nhật làm ăn thì dường như họ cũng buộc phải đàng hoàng tử tế hơn.

Nếu như mỗi cá nhân và doanh nghiệp tử tế là điều kiện cần thì thể chế, cơ chế và môi trường kinh doanh là điều kiện đủ để có một nền kinh doanh hướng thiện. Ở cấp độ vĩ mô, nhà nước cần phải có những biện pháp để mọi doanh nhân và doanh nghiệp, kể cả những doanh nghiệp nước ngoài đang đầu tư làm ăn tại Việt Nam, đều phải coi trọng và nỗ lực hướng thiện, coi đó là chuyện sống còn của doanh nghiệp mình.

Với doanh giới, ngoài việc mỗi doanh nhân thực thi trọn vẹn “nghề làm người” thì cả cộng đồng doanh nghiệp cũng cần có thái độ rõ ràng đối với những kẻ “buôn gian bán lận”, làm hàng giả, hàng nhái, hàng độc hại…

Những câu chuyện đau lòng trong xuất khẩu tôm, cá ba sa, hay thanh long… mấy năm trước là minh chứng cho việc một số “con sâu” làm rầu “nồi canh”. Không chỉ các nước sở tại lên án, tẩy chay những doanh nghiệp bất lương đó mà chính cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam cũng phải tiên phong trong chuyện này để bảo vệ hình ảnh và thanh danh của nghề kinh doanh.

Tuy nhiên, cũng có những ngoại lệ. Theo lẽ thường, người ta gần mực thì đen, gần đèn thì sáng nhưng có những người đặc biệt, có nền tảng văn hóa tốt, có “hệ điều hành” tốt và đủ mạnh thì “gần mực không đen” hay nói cách khác “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Nghĩa là với những doanh nhân có nền tảng văn hóa vững chắc, những người có bản ngã thì bất kể kinh doanh ở môi trường nào, họ vẫn giữ được phẩm cách của mình, vẫn là những doanh nhân làm ăn đàng hoàng, tử tế.

“Thật thà thẳng thắn thường thua thiệt”, đúc kết chua chát của dân gian có lẽ cần phải được đính chính lại thành “Thật thà thẳng thắn thường thắng to”. Trong kinh doanh, sẽ không thể “thắng to”, “thắng lâu” và được xã hội thực sự nể trọng nếu chỉ bằng ảo ảo, lọc lừa và gian dối. Ngược lại, với lương tâm và thiện tính, thời nay, một người bán rau cũng có thể trở thành triệu phú đô-la nếu như anh ta giải quyết được vấn đề rau “tử tế” cho hàng chục triệu người dân thành phố.

Tiền tài, địa vị và danh vọng là rất quan trọng, nhưng có những thứ còn quan trọng hơn, đó là, rốt cuộc “mình sống vì cái gì?”. Như cổ nhân đã dạy, “mục đích lớn nhất và quan trọng nhất của con người sinh ra trên đời, đó là sống cho ra một con người!”, và như vậy “làm người” quan trọng hơn “làm ăn”!

Theo DoanhTri.Vn
(GIẢN TƯ TRUNG - Nguồn Doanh Nhân và Pháp Luật Số Xuân Nhâm Thìn 2012)

Tuesday, January 17, 2012

Harvey Mackay: Thành công "kiên trì" hơn thất bại

Làm chủ kỹ năng mới hay học hỏi một khái niệm mới có thể mất một thời gian. Chúng ta phạm sai lầm, vấp ngã một vài lần, tiếp tục vụng về, lóng ngóng. Nhưng ý tưởng vẫn phải được tiếp tục từ những sai lầm của chúng ta, chúng ta học hỏi từ đó, rồi áp dụng những bài học để tiến lên phía trước. Ai có thể tốt hơn Harvey Mackay để dạy chúng ta về thành công trong kinh doanh? Đã từng là một cầu thủ tennis số một, Harvey Mackay là một trong những người Mỹ diễn thuyết về kinh doanh giải trí được nhiều người ưa chuộng nhất.

Mọi người rất hay hỏi tôi nghĩ gì về bí quyết thành công. Có rất nhiều thứ, nhưng đứng đầu danh sách của tôi là hai niềm tin:

1. Bạn cần phải là một người khao khát đấu tranh.
2. Người khao khát đấu tranh đó không bao giờ bỏ cuộc.

Qua nhiều năm tháng tôi hiểu được rằng thành công phần lớn đeo đuổi người ở lại khi mà những người khác đã bỏ đi.

Khi bạn nghiên cứu những người thực sự thành công, bạn sẽ thấy họ từng mắc phải nhiều lỗi lầm nhưng khi họ bị gục ngã thì họ gượng dậy… và dậy… và dậy. Giống như chú thỏ Bunny trong quảng cáo pin Energiner tiếp tục đi… và đi… và đi.

Abraham Lincoln thất bại trong kinh doanh, thua cuộc trong nhiều cuộc bầu cử, bị người tình bỏ rơi và đã từng bị suy nhược thần kinh. Nhưng ông không bao giờ bỏ cuộc. Ông vẫn tiếp tục cố gắng và đối với rất nhiều người, ông là vị tổng thống vĩ đại nhất. Chúng ta hãy xem thêm một số ví dụ sau:

- Cuốn sách về trẻ em đầu tiên của Tiến sỹ Seuss đã bị 23 nhà sản xuất bản từ chối.

- Michael Jordan đã từng bị loại khỏi đội tuyển bóng rổ của trường trung học.

- Henry Ford đã thất bại và bị phá sản năm lần trước khi đạt được thành công cuối cùng.

- Franklin D.Roosevelt đã bị quật ngã bởi bệnh nhiễm khuẩn làm viêm tủy sống dẫn đến bại liệt, nhưng ông không bao giờ chịu bỏ cuộc.

- Helen Keller, một người hoàn toàn điếc và mù, đã tốt nghiệp với lời khen ngợi của trường Đại học Radclife, và bà đã trở thành một nhà văn, một giảng viên nổi tiếng.

- Adam Clark đã phải nỗ lực 40 năm để viết lời chú giải Kinh thánh (The Holy Scripture).

- Edward Gibbon đã mất 26 năm khó nhọc để hoàn thành cuốn Lịch sử của sự suy tàn và sụp đổ của Đế Chế La Mã Cổ Đại (History of the Decline and Fall of the  Roman Empire).

- Ernest Hemingway đã chỉnh sửa tác phẩm Ông già và Biển cả (The Old Man and the Sea) đến 80 lần trước khi đưa bản thảo cho nhà xuất bản.

- Noah Webter đã mất 36 năm để soạn thảo cuốn từ điển Webter (Webster’s Dictionary).

- Trường đại học của Bern đã không chấp thuận luận văn tiến sĩ của Albert Einstein vì cho rằng luận văn đó không thiết thực.

- Johnny Unitas đã bị Píttburgh Steelers loại khỏi đội nhưng anh vẫn nuôi dưỡng giấc mơ của mình bằng cách làm nghề xây dựng và chơi bóng đá nghiệp dư đồng thời vẫn giữ liên lạc với các thành viên của đội NFL. Baltimore Colts cuối cùng đã hồi âm, và anh trở thành một trong những tiền vệ (môn bóng đá Mỹ) xuất sắc nhất.

- Richard Hooker đã viết tiểu thuyết chiến tranh hài Mash trong bảy năm nhưng sau đó bị 21 nhà xuất bản từ chối.

- Để có được thành công, trong năm năm Charles Goodyear đã phải tiêu đến đồng đôla cuối cùng làm những thí 
nghiệm nghiên cứu phát triển áo phao bơi bằng cao su.
Image 

Tôi yêu thích câu chuyện về người huấn luyện viên bóng rổ trường trung học, ông đã cố gắng thúc đẩy những cầu thủ giữ gìn phong độ trong suốt mùa giải cam go. Giữa mùa giải, ông đã đứng trước đội và nói: “Michael Jorhdan đã bao giờ bỏ cuộc chưa?”, toàn đội đáp lại: “Chưa!”. Ông nói to: “Anh em nhà Wright thì thế nào? Họ đã bao giờ bỏ cuộc chưa?” “Chưa”, toàn đội lại nói lớn. “Muhammad Ali đã bao giờ bỏ cuộc chưa?”, một lần nữa đội lại nói to: “Chưa!” “Elmer McAlister đã bao giờ bỏ cuộc chưa?”.

Yên tĩnh một lúc lâu, cuối cùng một cầu thủ đã bạo dạn lên tiếng:  “Ai là Elmer McAlister? Chúng tôi chưa từng nghe đến ông ấy”. Ngài huấn luyện viên trả lời ngay: “Tất nhiên là các bạn chưa bao giờ nghe đến ông ấy – ông ấy đã bỏ cuộc!”

Các bạn có thể thấy, điều quan trọng là đừng bao giờ bỏ cuộc. Tôi biết một vận động viên đua ngựa trẻ tuổi đã thất bại tại cuộc đua đầu tiên của mình, cuộc đua lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ mười, lần thứ hai mươi sau đó là lần thứ 200 và 250. Cuối cùng Eddie Arcaro có được chiến thắng ở vòng đua và trở thành một trong những vận động viên xuất sắc nhất của mọi thời đại.

Even Babe Ruth được các nhà sử học về thể thao đánh giá là cầu thủ bóng chày xuất sắc nhất mọi thời đại nhưng ông cũng từng thất bại nhiều lần. Ông đã thua 1330 lần.

Winston Churchill, vốn là người chưa bao giờ bỏ cuộc trong cuộc đời nhiều thất bại của mình, ông đã đọc bài diễn văn ngắn nhất và hào hùng nhất chưa từng có trong lễ trao giải. Mặc dù ông phải mất ba năm mới qua được trình lớp tám vì gặp rắc rối với môn ngữ pháp tiếng Anh, nhưng sau này Churchill đã được vào thẳng trường Đại học Oxford. Khi ông tiến lên bục cùng với điều xì gà thương hiệu của mình, cây gậy ba-toong, cái mũ trên chóp đầu, ông kêu lên: “Đừng bao giờ từ bỏ”. Sau đó, ông ấy ngồi xuống.

Harvey Mackay - trích trong Những bậc thầy của thành công

Wayne W. Dyer: Bí mật để thành công và giữ tâm hồn thanh thản - part1

17/01/2012
Lần cuối cùng bạn cố gắng động viên ai đó là khi nào? Bạn có thể phát hiện ra rằng mọi người xử lý mọi việc thật là khéo léo, tài tình khi họ không muốn làm những điều bạn muốn họ làm. Tiến sĩ Wayne Dyer, thường xuyên được nhắc đến với cái tên “cha đẻ của động viên, khuyến khích” đã viết một cuốn sách được nhiều người yêu thích và phát hành băng đĩa với cùng chủ đề đó, đồng thời ông cũng xuất hiện trên hàng ngàn chương trình ti vi và phát thanh.

Hãy đối xử với bản thân như thể bạn đúng là người mình mơ ước.

Bất cứ điều gì bạn hình dung về bản thân mình – dù hiện giờ điều đó có xa vời và bất khả thi đến mức nào thì tôi cũng khuyến khích bạn hãy bắt đầu hành động như thể những điều bạn tưởng tượng đã trở thành hiện thực. Đây là một cách tuyệt vời giúp bạn có thêm động lực hành động nhằm biến giấc mơ thành hiện thực. Để có thể kích hoạt năng lượng sáng tạo trong còn ngủ yên trong con người mình, bạn cần phải đi tới một thế giới vô hình, thế giới vượt xa khỏi thế giới cảm xúc của bạn. Bạn có thể tưởng tượng ra thế giới đó theo cách này: ở dạng cảm xúc thông thường, bạn chỉ nhận được thông tin. Khi thông tin in sâu vào ý nghĩ của bạn, bạn nhận được nguồn cảm hứng sáng tạo. Đó là thế giới của cảm hứng sáng tạo, thế giới đó sẽ dẫn bạn đến với tất cả những điều bạn mong ước có trong cuộc đời.

Sáng tạo có nghĩa là gì?

Một số lời khuyên có ý nghĩa nhất mà tôi từng được đọc đó là lời khuyên của một thầy giáo thời cổ đại có tên là Patanjali từ cách đây 2000 năm. Ông chỉ dẫn cho những người ngưỡng mộ mình cách để trở nên sáng tạo. Bạn có thể nhớ lại rằng từ truyền cảm hứng sáng tạo là kết hợp từ Trong và Tinh thần. Patanjali cho rằng để phát triển năng lực sáng tạo cần có một tinh thần dám vượt qua tất cả trở ngại, giới hạn; một suy nghĩ dám phá bỏ những mỗi ràng buộc; sự tỉnh táo cần thiết để xem xét mọi vấn đề. Dưới đây là một vài cách bạn phát triển năng lực sáng tạo của mình.

Image 

1- Hãy hướng suy nghĩ của mình đến hình ảnh mình mơ ước – một họa sĩ, một nhạc sĩ, một lập trinh viên máy tính, một nha sĩ, hay bất cứ công việc nào bạn mong muốn được làm. 

2- Trong suy nghĩ của mình, hãy hình dung ra những kỹ năng cần thiết để thực hiện công việc yêu thích đó. Không còn nghi ngờ gì nữa, việc này chỉ đòi hỏi sự hiểu biết của cá nhân bạn. 

3- Sau đó, hãy hành động như thế suy nghĩ đó trở thành hiện thực. 

4- Bằng sức tưởng tượng của mình, hãy hình dung là một họa sĩ sẽ phải làm gì; bạn sẽ vẽ, đi thăm bảo tàng nghệ thuật, nói chuyện với các nghệ sĩ nổi tiếng và đắm mình trong thế giới của nghệ thuật. Nói cách khác, bạn bắt đầu hành động như một họa sĩ trong mọi lĩnh vực cuộc sống. 

5- Bằng cách này bạn đã thoát khỏi con người của mình và chịu trách nhiệm về số phận của chính bạn, đồng thời bạn cũng trau dồi thêm sức sáng tạo của bản thân.

6- Bạn càng coi mình giống với thần tượng bao nhiêu, năng lực sáng tạo của bạn càng phát triển bấy nhiêu. 

Năng lượng ngủ yên mà Patanjali từng mô tả đã được đánh thức và bạn phát hiện ra rằng thậm chí mình còn tuyệt hơn so với những gì bạn từng mơ ước về bản thân. Hãy hình dung thế này; năng lượng ngủ yên đó đã chết hoặc không tồn tại, bỗng nhiên nó xuất hiện trong bạn và kết hợp với bạn chỉ vì khả năng tưởng tượng của bạn tăng lên và bạn hành động như thể những điều bạn muốn đều đã có cả.

(còn tiếp)
Dr. Wayne W. Dyer - trích trong Những bậc Thầy Thành Công

Bốn câu hỏi "Tại Sao" quan trọng nhất - Jim Rohn

Câu hỏi thứ nhất : “Tại sao bạn cần phải cố gắng?”

Những đứa trẻ vẫn thường đưa ra câu hỏi “tại sao?”. Và đây là câu hỏi quan trọng trong chuỗi các câu hỏi “Tại sao ?”. Tại sao cần phải dậy sớm hơn? Tại sao phải làm việc miệt mài ? Tại sao cần phải đọc nhiều sách đến vậy? Tại sao cần có nhiều bạn? Tại sao cần phải đi xa đến thế? Tại sao cần phải làm ra nhiều tiền như thế? Tại sao phải từ chối nhiều điều đến vậy? 
 
Câu trả lời tốt nhất cho câu hỏi “Tại sao bạn cần phải cố gắng?” chính là câu hỏi thứ 2 “Tại sao không?” Bạn đang định làm gì với cuộc đời của mình? Tại sao không thử xem Bạn có thể đi xa được đến đâu? Tại sao không xem thử Bạn có thể kiếm được nhiều tiền như thế nào, hay là đọc được nhiều, có thể chia sẻ nhiều ra sao? Tại sao không xem thử Bạn có thể trở thành người như thế nào, Bạn có thể trưởng thành đến đâu? Tại sao không? Dù sao thì Bạn cũng sẽ có mặt trên trái đất này cho đến khi khuất bóng. Tại sao Bạn không sống theo phong cách mà Bạn chọn? 
 
Câu hỏi thứ 3 sẽ xa hơn. “Tại sao không phải là Bạn?” Có những người làm được những điều kỳ diệu với xuất phát bình thường, có không ít người tiến hành các công việc thành công…

Tại sao không phải là Bạn?


Tại sao không phải là Bạn đang ngắm cảnh sương mù ban mai trên biển Hibrid, ở Ái Nhĩ Lan hay ở Tô Cách Lan? Tại sao không phải là Bạn đang đắm chìm trong lịch sử ở nhà hát Touer thành Luân Đôn, hay đang nghiên cứu những bí mật của kinh đô Tây Ban Nha? Tại sao không phải là Bạn đang ăn trưa và thưởng thức cà phê trên con đường Champs Elissees nổi tiếng của Paris hoa lệ? Tại sao không phải là Bạn?

Không có gì có thể sánh được với cuộc dạo chơi trong phòng gương của lâu đài Versailles hay là so với cảm giác khi đứng trước bức tranh “Mona Lisa” nổi tiếng trong bảo tàng Louvre!

Tại sao không phải là Bạn đang du ngoạn trên biển Caribê? Bạn có biết các món hải sản Maimi chỗ nào tuyệt vời nhất không? Tôi sẽ chỉ cho Bạn.

Tại sao không phải là Bạn đang mua sắm trên đại lộ số 5 ở New York? Dừng chân ở Wallof hay là Plaza để thưởng thức món ngỗng quay đặc biệt với mứt táo kiểu “Lukhof”? Tại sao không phải là Bạn đang ngắm hoàng hôn ở Arizona? Tại sao không phải là Bạn đang hưởng thụ tất cả những điều mà cuộc sống mang đến như vậy như phần thưởng cho những nỗ lực đúng đắn và thường xuyên của Bạn?

Tại sao không phải là Bạn ?

Và bây giờ, Bạn của tôi, đây là câu hỏi cuối cùng: “Tại sao không phải bây giờ?” Tại sao lại làm chậm chễ thời điểm của tương lai huy hoàng , khi mà đồng đội của Bạn đang chờ ở Bạn? Hãy làm ngay hôm nay! Lấy ngay những quyển sách cần nhất, lập kế hoạch mục tiêu cụ thể, mời một nhân vật thành công đi ăn trưa để học hỏi, tìm các phương pháp để nâng cao anwng suất của Bạn, xây dựng phong cách sống tràn ngập tình yêu và lòng từ thiện, tiếp tục nỗ lực để tin vào bản thân mình.

Hãy tiến lên trước ! 
 
( JIM ROHN)

Friday, January 13, 2012

Tư duy điểm gốc Zero


11/01/2012
Khi bạn bắt đầu hoạch định mục tiêu dài hạn của mình, một trong những bài tập giá trị nhất mà bạn có thể thực hiện là “Tư duy điểm gốc Zero”. Trong hình thức tư duy này, có một câu hỏi mà bạn sẽ phải đặt cho mình là: Có điều gì mình đang làm hôm nay mà vẫn còn giá trị nếu một mai mình phải làm lại tất cả từ đầu?
Và nếu không muốn tiếp tục tham gia vào một việc gì đó trong đời, thì câu hỏi mà bạn cần nghĩ là: Tôi có thể dừng lại bằng cách nào và nhanh đến mức nào?
Đánh giá từng lĩnh vực cuộc sống
Hãy áp dụng Tư duy điểm gốc Zero với những người có quan hệ đến công việc và cuộc sống của bạn. Liệu có bất kỳ mối quan hệ nào đang có mà bạn biết mình sẽ không dính dáng đến một lần nào nữa không? Liệu có bất cứ ai bạn đang cùng làm việc mà bạn sẽ không muốn liên hệ nữa không? Hãy trung thực với chính mình khi trả lời những câu hỏi này.
Hãy xem xét cẩn thận mọi khía cạnh trong cuộc sống và sự nghiệp của bạn. Có công việc nào mà bạn đã từng tham gia mà bạn sẽ không thực hiện nữa không? Có khía cạnh cuộc sống nào mà bạn muốn từ bỏ không?
Bước tiếp theo là hãy xem xét đến những khoản đầu tư của bạn. Có khoản đầu tư nào về thời gian, tiền bạc hay cảm xúc mà bạn biết mình sẽ không lặp lại nữa. Nếu câu trả lời là có, thì làm sao để bạn thoát ra khỏi chúng và với tiến độ như thế nào?
Sẵn sàng thay đổi khi cần thiết.
Tôi có một người bạn thân từ hồi trung học và lên đại học anh ấy rất thích chơi golf. Tốt nghiệp đại học anh ấy vẫn dành thời gian chơi golf vài lần trong tuần. Anh ấy sắp xếp toàn bộ cuộc sống của mình cho thú chơi golf, ngay cả trong mùa đông anh ấy cũng bay về những sân golf phía Nam ấp ám hơn để chơi golf vì ở đó sân golf không bị đóng tuyết.
ImageThời gian sau, anh bắt đầu xây dựng một công ty riêng, kết hôn và có con. Những thói quen chơi golf vài lần một tuần vẫn không mất đi. Thời gian dành cho niềm đam mê này đã ngốn của anh một khoảng thời gian khổng lồ, nó đã ảnh hưởng rất nhiều đến công việc, cuộc sống và cả các mối quan hệ trong gia đình.
Khi áp lực lớn quá mức chịu đựng, anh ấy bắt đầu ngồi lại và sử dụng phương pháp Tư duy điểm gốc Zero đối với những hoạt động của mình. Anh bắt đầu nhận ra rằng, trong tình hình hiện tại, việc chơi golf cần được cắt giảm nếu anh muốn đạt được những mục tiêu quan trọng trong cuộc sống. Với sự thay đổi này, anh đã dần dần cân bằng được cuộc sống của mình chỉ trong vài tuần.
Với bạn thì sao? Những hoạt động nào ngốn nhiều thời gian mà bạn cần phải cắt giảm hoặc loại bỏ?
Không ngừng điều chỉnh
Theo thời gian, gần 70% quyết định mà bạn chọn sẽ trở nên không còn thích hợp vào một thời điểm nào đó. Lúc bạn bắt đầu ra quyết định hay cam kết, đó có thể là một ý tưởng hay. Nhưng khi thời gian trôi qua, hoàn cảnh chắc chắn sẽ thay đổi và lúc này cần phải dùng Tư duy điểm gốc Zero để xác định lại.
Bạn có thể biết ngay liệu mình có rơi vào một tình huống cần phải điều chỉnh hay không dựa trên áp lực mà nó gây ra. Nếu bạn luôn cảm thấy căng thẳng, bực mình, cáu kỉnh và giận dữ liên tục, nghĩa là quyết định trước đây của bạn cần phải được xem xét lại.
Đa số chúng ta thường dành rất nhiều thời gian để cố làm cho một mối quan hệ trong công việc hay quan hệ cá nhân trở nên tốt đẹp hơn, nhưng nếu Tư duy theo điểm gốc Zero thì giải pháp đúng đắn có thể là cần phải thoát khỏi mối quan hệ này hoàn toàn. Câu hỏi duy nhất cần phải đặt ra là liệu bạn có đủ can đảm để thừa nhận những sai lầm của mình và tiến hành những bước cần thiết để điều chỉnh tình huống đó không?
Brian Tracy – trích trong Chinh phục mục tiêu

Brian Tracy – bậc thầy về tư duy thành công xuất phát từ tay trắng


10/01/2012
“Những người đến được với thành công thường là những người chủ động đặt mục tiêu và lên kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời mình.”
Brian Tracy
Chưa tốt nghiệp phổ thông đã nghỉ học và vào đời với các công việc chân tay. 18 tuổi, Brian Tracy đã quyết tâm sẽ đi vòng quanh thế giới và 21 tuổi thì bắt đầu hành trình vượt Đại Tây Dương đi khắp thế giới, vừa chu du vừa kiếm sống...
Nhân dịp Brian Tracy đến Việt Nam (15/12/2011), báo Doanh nhân Sài gòn đã thực hiện cuộc phỏng vấn với chuyên gia hàng đầu thế giới về tư duy thành công:

Brian Tracy là một cái tên gắn liền với việc phát triển tiềm năng con người, gắn với các thương hiệu nổi tiếng như IBM, FedEx, Hewlet-Packard, Wal-Mart, Ford cùng nhiều công ty hàng đầu thế giới khác, đạt được mục tiêu cá nhân và mục tiêu doanh nghiệp nhanh hơn và dễ dàng hơn họ từng nghĩ.
Dõi theo từng bước thăng tiến lên vị trí lãnh đạo các tổ chức của vị diễn giả được đánh giá là hàng đầu thế giới, rất nhiều người tự hỏi, nguồn năng lượng nào khiến ông có thể tuôn trào trong mọi hoạt động đến như vậy? 
Vượt lên chính mình
Không phải ngẫu nhiên mà Brian Tracy chọn mục tiêu đầy thử thách cho mình như vậy. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo ở Canada, thuở nhỏ, Bryan Tracy phải mặc quần áo từ các cửa hàng từ thiện. Ông nghỉ học trước khi tốt nghiệp phổ thông và bắt đầu làm các công việc lao động chân tay thời vụ ở Canada và khắp nước Mỹ.
Cuộc sống khó nhọc khiến ông suy nghĩ nhiều về khả năng của con người trong việc chinh phục những trở ngại trong cuộc sống. Năm 21 tuổi, ông làm việc trên một con tàu chở hàng của Na Uy.
Đây chính là môi trường giúp ông bắt đầu hành trình tích lũy tài chính nhằm chinh phục mục tiêu vượt hoang mạc Sahara của mình.
Hoàn thành được mục tiêu của bản thân, ông tiếp tục đến sống và làm việc tại nhiều quốc gia suốt 8 năm, tiếp tục tích lũy kinh nghiệm cho mình.
Trở về quê hương, Brian vừa làm nhân viên bán hàng, vừa đi học buổi tối để hoàn thành bậc trung học, đại học và sau đó lấy bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh.
Ông dành khoảng thời gian này để đọc, học hỏi và ứng dụng các bí quyết thành công của những người đi trước.
Quá trình này giúp cho kết quả bán hàng của ông được cải thiện nhanh chóng. Chỉ sau 6 tháng, ông trở thành nhân viên bán hàng giỏi nhất công ty.
Brian tiếp tục trau dồi kiến thức về nhân sự, xây dựng đội ngũ bán hàng, tiếp thị, tâm lý học, tạo động lực và cả lịch sử, chính trị... đồng thời gặp gỡ và học hỏi rất nhiều nhà lãnh đạo thành công.
Vốn kiến thức và kinh nghiệm của ông ngày càng tăng, cùng những thành công liên tiếp trong kinh doanh và quản trị.
Sau nhiều năm trăn trở về câu hỏi: “Điều gì làm cho một số người thành công hơn những người khác?”, Brian quyết định tổng kết tất cả trải nghiệm của mình để giúp đỡ người khác thành công.
Ông bắt đầu với một hội thảo về vấn đề này và sau đó phát hành đĩa “Tư duy thành công” (The Psychology of Achievement).
Công trình đầu tay này nhanh chóng bán được nửa triệu bản. Thành công này khiến ông có động lực để đi theo con đường diễn thuyết.
Tới nay, Brian Tracy được biết đến là diễn giả hàng đầu thế giới về kiến tạo động lực thành công và hiện thực hóa ước mơ cuộc đời. Ông đã có hơn 30 năm nghiên cứu và đào tạo về tư duy thành công, tư vấn cho hơn 10.000 công ty và hơn 5 triệu người thông qua 5.000 buổi nói chuyện và hội thảo tại hơn 55 quốc gia.
Những buổi thuyết giảng của ông luôn tràn đầy nhiệt huyết và truyền cảm, thúc đẩy người nghe hành động ngay để đạt được hiệu quả và thành tích đỉnh cao.
Thành công thực chất là gặp nhiều thất bại
Image* Là người giỏi trong việc tạo động lực thành công cho người khác, ông quan niệm người thành công khác gì so với những người thất bại?
- Những lời mời diễn thuyết cho tôi cơ hội để đi nhiều nơi, được tiếp xúc với nhiều dạng người khác nhau. Tuy nhiên, với tôi, người thành đạt là những người dám hành động.
Những người này bắt tay làm việc ngay khi có ý tưởng. Suốt quá trình làm việc, họ cũng không cứng nhắc mà liên tục áp dụng những kiến thức mới, trải nghiệm mới... để điều chỉnh.
Những người đến được với thành công thường là những người chủ động đặt mục tiêu và lên kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời mình.
* Nghĩa là chỉ cần có những tố chất này sẽ dễ dàng đến với thành công?
- Những người thành công thực chất lại gặp thất bại nhiều hơn so với những người bình thường. Bởi vì, họ thường mất nhiều sức để... thử. Nghĩa là họ sẽ phải làm nhiều việc hơn bình thường. Hầu hết những việc đó thường không diễn ra theo đúng kế hoạch đã vạch ra.
Trao đổi với những người thành đạt, tôi nghiệm ra, con đường đi đến thành công gắn liền với việc phấn đấu làm việc, kiên định để đạt được các mục tiêu nhỏ mỗi ngày, dần dần hướng đến mục tiêu lớn hơn.
Họ không ngừng nâng cao kiến thức và kỹ năng, bền bỉ vượt qua mọi khó khăn, trở ngại cho tới ngày thành công. Đây mới chính là những yếu tố làm nên thành công.
* Vậy có nguyên tắc riêng nào để thành công trong công việc và thành đạt trong cuộc sống không, thưa ông?
- Cũng như trong hóa học hay vật lý, đều có những quy luật cụ thể, có những nguyên tắc thành công chỉ dành riêng cho công việc. Cũng có những nguyên tắc thành công cho cuộc sống gia đình và hầu hết những nguyên tắc này khác với những gì cần thiết trong công việc.
Chẳng hạn, trong công việc, thành công của một người được xác định bởi chất lượng của công việc họ làm cũng như tính hiệu quả và hiệu suất trong cách bạn làm việc.
Ở nhà, sự thành công lại được xác định bởi thời lượng và chất lượng mà bạn đầu tư cho những mối quan hệ với các thành viên trong gia đình bạn. Đó là hai cách sử dụng thời gian và công sức hoàn toàn khác nhau.
* Với doanh nhân Việt Nam, theo ông, nguyên tắc thành công nào sẽ tốt cho họ hơn trong thời điểm này, công việc hay gia đình?
- Thành công trong công việc hay trong cuộc sống đều có giá trị quan trọng. Nếu không có một gia đình hạnh phúc, người ta cũng khó có thể thành công.
Tôi quan niệm, lúc nào cũng vun đắp cho gia đình mình, cho tình yêu của bản thân. Khi có tình yêu, mọi cảm xúc sẽ thăng hoa và công việc sẽ tiến triển tốt đẹp hơn.
Trong giới hạn của thời gian, khi tới Việt Nam lần này, tôi muốn chia sẻ với các doanh nhân Việt Nam những nguyên tắc thành công thực tế, quan trọng và hữu hiệu nhất để giúp mọi người thành đạt và giúp doanh nghiệp có thể thành công trong kinh doanh.
Trong cố gắng của mình, tôi sẽ phác thảo những chiến lược thành công vốn đã được những người thành đạt trên khắp thế giới áp dụng nhằm giúp mọi người nâng cao hiệu suất công việc từ 5 - 10 lần so với mức trung bình.
Đây là những câu chuyện, không phải là một “bí kíp” dành riêng. Từ những câu chuyện thực tế này, chủ doanh nghiệp có thể lựa chọn để tìm thấy con đường có lợi nhất cho mình. Trong đó, tôi sẽ chia sẻ những phương pháp để “Nhân đôi hiệu năng công việc”.
Đây là những nguyên tắc rất cơ bản nhưng thiết yếu, đã và đang được những người đi làm ở khắp nơi trên thế giới áp dụng, bất kể họ đang ở vị trí công việc thấp nhất hay đang trên những nấc thang hướng đến các vị trí quản lý cao cấp tại các tập đoàn hàng đầu.
* Thực tế thì ông sống ở Mỹ, nơi có điều kiện sống và hoàn cảnh hoàn toàn khác biệt với những nước phương Đông, đặc biệt là Việt Nam. Những nguyên tắc thành công của ông liệu có thích hợp?
- Ai cũng biết lý thuyết rất dễ nói, dễ xây dựng bởi nó chứa đựng kỳ vọng ngày một hoàn hảo hơn của mỗi con người. Điều gây trở ngại luôn nằm ở thực tế. Tôi đã từng diễn thuyết ở nhiều nơi trên thế giới, bao gồm Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Phillipines, Thái Lan, Malaysia, Singapore và Indonesia...
Ở mỗi địa phương, những người tham dự hội thảo đều phản hồi rằng những ý tưởng mà tôi chia sẻ đều có thể vận dụng ngay và rất có ích cho những tình huống của bản thân họ cũng như trong công việc.
Hoàn cảnh mỗi nơi mỗi khác nhưng thử thách thì ở đâu cũng tương tự. Điều làm nên khác biệt chính là quá trình triển khai và hành động.
Kích hoạt năng lượng bản thân
* Vẫn biết khả năng con người là vô hạn, nhưng việc biết đánh thức bản thân rõ ràng là không dễ dàng, thưa ông?
- Để kích hoạt năng lượng bản thân, cần có mục tiêu phải đủ lớn, cụ thể, khả thi và bản thân người đặt ra mục tiêu phải có sự hình dung thật sống động về nó.
Chính nguồn năng lượng này sẽ thổi bùng ngọn lửa đam mê trong bạn, duy trì một ý chí vững vàng và một cơ thể khỏe mạnh để bạn theo đuổi và đạt được những mục tiêu lớn hơn trong sự nghiệp.
Kinh nghiệm của tôi trong việc tạo hình hài cho mục tiêu của bản thân là viết mục tiêu ấy ra giấy. Điều này giúp tôi có sự cam kết để biến mục tiêu thành hiện thực.
Một cách bản năng, con người sẽ tự hướng về mục tiêu của bản thân và kỳ diệu hơn nữa là mục tiêu cũng sẽ dần dịch chuyển về phía bạn. Quá trình này diễn ra đến một mốc thời gian đủ chín thì con người mục tiêu sẽ gặp nhau.
* Ông từng chuyển việc đến 22 lần. Đó có phải là quá trình ông tìm kiếm, trải nghiệm để... đánh thức bản thân?
- Trước đây, người ta quan niệm một người bắt đầu làm việc và gắn bó ở một công ty đến hết đời. Tuy nhiên, điều kiện ngày nay đã rất khác. Với một người năng động, luôn chủ động nâng cao kiến thức và kỹ năng của mình, họ sẽ cần nhiều cơ hội hơn để hoàn thiện bản thân.
Khi đó, họ sẽ muốn làm một công việc khác tốt hơn, giúp bạn có thể kiếm nhiều tiền hơn cũng như có thể phát triển tài năng của mình. Tôi nghĩ, càng làm nhiều dạng công việc, trong nhiều lĩnh vực khác nhau, con người càng phát triển được nhiều kỹ năng và mở rộng tầm nhìn hơn. Nhờ đó, trong tương lai, họ sẽ có nhiều lợi thế và “có giá” hơn.
* Nhưng nếu cái giá mà vị trí hiện tại đã tương đối và ổn định thì là một giải pháp an toàn, thưa ông?
- Phần lớn người đi làm dễ rơi vào bẫy thu nhập: chấp nhận làm một công việc có thu nhập hấp dẫn nhưng chưa chắc là phù hợp với năng lực và đam mê của bản thân.
Tuy nhiên, tôi vẫn cho rằng nếu không yêu thích 95% những gì đang làm, thì tốt nhất bạn nên rời bỏ công việc đó và tìm một việc làm mới. Bởi nếu thực sự say mê công việc của mình, bạn sẽ khó có thể rơi vào cảm giác chán nản, mất động lực.
* Quay lại câu chuyện của cá nhân ông, việc ông rời trường học khá sớm có phải là do cảm giác chán nản ông vừa nhắc đến?
- Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó và tự thấy mình cũng không phải là một cậu học trò giỏi. Thế nên tôi rời trường học sớm và bước vào đời bằng những công việc lao động chân tay như rửa chén hay việc đồng áng.
Để vượt qua những lúc khó khăn như vậy, tôi buộc mình phải đọc thật nhiều và liên tục, không ngừng tự học và nâng cao kiến thức cũng như kỹ năng của mình. Cũng nhờ thế, tôi dần dần có được những cơ hội việc làm tốt hơn với mức lương cao hơn.
* Vậy, đâu là nguyên nhân khiến ông trở lại trường học cho đến tận khi có chứng chỉ thạc sĩ quản trị kinh doanh?
- Tiếp xúc với cuộc sống song song với quá trình đọc, tôi nghiệm ra những điều tôi tưởng chừng mình sáng tạo nên thì đã có những người đi trước tìm thấy và ghi lại đầy đủ trong sách vở. Tôi muốn học hỏi kinh nghiệm, kiến thức của người đi trước. Như vậy sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian hơn.
* Xin cảm ơn ông về cuộc trò chuyện này! 
Theo báo Doanh nhân Sài gòn - Thư Anh thực hiện
 Theo Con đường thành công

Thursday, January 5, 2012

Đức Khổng Tử nói về phẩm hạnh của người quân tử

Bài viết của Trí Chân

[MINH HUỆ 4-7-2010] Khổng Tử (551-479 trước Công nguyên) đã từng nói, “Hoa lan mọc trong rừng, tỏa hương thơm ngay cả khi không có ai xung quanh thưởng thức. Tương tự như vậy, người có nhân cách cao quý sẽ không để cảnh nghèo làm nhụt chí tu Đạo và xây dựng uy đức.” 



Người quân tử luôn hiểu chân nghĩa của cuộc đời. Dù trong hoàn cảnh nào, họ luôn tôn trọng các chuẩn mực đạo đức trong việc làm và tự kiểm soát bản thân bằng cách tuân theo những lời dạy của các bậc thánh hiền.

Bất cứ nơi nào họ đến, họ đều lan tỏa lòng tốt và sự ảnh hưởng đến những người mà họ tiếp xúc, để người ta tôn thờ đạo đức và công lý. Hiệu quả và sự ảnh hưởng của những lời dạy ấy đã khắc họa rõ phẩm chất đạo đức của họ. Sau đây là một vài câu chuyện về Khổng Tử và các học trò đã được ghi lại trong 2 cuốn sách Luận ngữ và Khổng Tử gia ngữ.

Người quân tử nói bằng hành động

Có một lần, Nhan Hồi hỏi thầy của mình là Khổng Tử: “Lời nói của phường tiểu nhân có những điểm gì chung? Là người quân tử, cần phải hiểu cho rõ.”

Khổng Tử đáp: “Một người quân tử nói bằng hành động. Trong tất cả lời nói và việc làm, người ấy đều thực hiện theo những chuẩn mực mà thánh nhân đã dạy. Một kẻ tiểu nhân chỉ giỏi nói miệng mà thôi. Kẻ ấy chỉ giỏi đòi hỏi và tìm lỗi của người khác, trong khi lại chẳng đóng góp gì. Một người quân tử đối nhân xử thế bằng sự chân thành. Khi nhìn thấy bạn bè của mình vi phạm đạo đức, người đó sẽ cảnh báo những hậu quả mà bạn mình phải gánh chịu và khuyên bạn hành động theo lương tâm. Lời nói của họ là phát xuất từ trong tâm bởi vì họ thực sự quan tâm đến hạnh phúc của người khác. Kết quả là tình bạn sẽ ngày càng sâu sắc hơn. Kẻ tiểu nhân thì lại thường kết thành bè đảng để gây rối. Tuy nhiên, chúng không thể không đổ lỗi và đâm sau lưng nhau.”

Khổng Tử cũng giảng: “Quân tử nghĩ về đức hạnh, tiểu nhân truy cầu hưởng thụ. Quân tử nghĩ về đạo lý; tiểu nhân truy cầu những đặc ân mà hắn có thể kiếm được.”

Điều này đã nói rõ những điểm khác nhau trong tâm của hai loại người.

- Người quân tử không xuôi theo dòng nước, huống hồ là thông đồng với kẻ khác.
- Tất cả những gì họ nghĩ đến là làm thế nào để thực hành đạo nghĩa.

Còn kẻ tiểu nhân thì lúc nào cũng chỉ lo nghĩ cho bản thân. Người quân tử tôn trọng phép tắc và quy củ. Kẻ tiểu nhân luôn đặt lợi ích cá nhân lên trên hết thảy mọi thứ, và tâm kẻ ấy chứa đầy những món lợi nhỏ nhen.

Điều này đã được đề cập đến trong cuốn “Đệ tử quy” (“Chuẩn mực của người học trò”), viết vào thời nhà Thanh (1644 – 1912), “Nhắc nhở người khác bằng lòng tốt; đức hạnh vẹn toàn cả đôi bề; Tìm bới sai lầm của người khác; chắc chắn mất lòng cả đôi bên.” Đây là một ví dụ nữa về sự khác nhau giữa hành động của kẻ tiểu nhân với người quân tử.

Lời nói và hành động của một người đều dựa trên những suy nghĩ của người đó. Một người quân tử luôn nuôi dưỡng những suy nghĩ tốt đẹp và lẽ phải. Lời nói và hành vi của người đó là kết tinh của tình thương, lòng tốt, và sự vị tha. Ở những nơi nào người quân tử đến, những suy nghĩ tinh khiết, tốt đẹp của họ sẽ lan tỏa ra những người xung quanh, thức tỉnh lương tâm của mọi người và trồng những hạt giống của sự chính trực và lòng nhân ái.

Dùng trí tuệ để tránh một cuộc chiến

Khổng Tử đã dẫn các học trò đến đất Khuông, một vùng thuộc nước Tống. Những người dân địa phương đã nhầm Khổng Tử với Dương Hổ, kẻ đã từng tấn công tàn bạo người dân đất Khuông. Họ ngay lập tức báo động cho Giản Tử, thủ lĩnh của người Khuông. Giản Tử vội vã tập hợp binh sĩ mặc giáp, rồi họ cưỡi ngựa đến bao vây Khổng Tử và các học trò của Ngài.

Tử Lộ, một trong những người học trò của Khổng Tử, có lòng dũng cảm thiên phú. Ông thấy khó chịu ngay khi nhìn thấy những người Khuông hung tợn vây xung quanh. Ông nắm lấy vũ khí sẵn sàng nghênh chiến.

Khổng Tử ngăn ông lại và nói:“Không lẽ những người đang tu luyện, hành thiện và công bình lại không thể ngăn chặn điều ác này sao? Ta thực sự sai lầm nếu không truyền rộng những áng thơ cổ cùng những tác phẩm lớn và đề cao nghi lễ và âm nhạc… Lại đây đã, Tử Lộ. Con hãy chơi nhạc và hát lên, rồi ta sẽ hòa tấu.”

Tử Lộ đặt vũ khí của mình xuống và lấy ra một nhạc cụ. Khổng Tử cũng tham gia. Sau ba vòng ca hát, người dân Khuông nhận ra rằng Khổng Tử là một vị thánh hiền, chứ không phải là Dương Hổ tàn bạo. Họ cởi bỏ áo giáp và bỏ đi.

Ngay cả khi ở trong vòng vây, Khổng Tử vẫn giữ được sự điềm tĩnh. Đầu tiên ông tự nhìn lại chính mình để xem xem mình có làm gì sai hay không. Nếu không thì ông sẽ tiếp tục việc giảng dạy của mình và tác động tới những người Khuông thông qua lễ nghi và âm nhạc. Hành động của ông minh chứng rõ sự khác biệt giữa ông và Dương Hổ. Những người dân Khuông nhận ra rằng Khổng Tử là một người nhã nhặn, một người quân tử, một bậc thánh hiền, mặc dù dung mạo bề ngoài của ông rất giống Dương Hổ. Họ đã bị đẩy lui và cảm thấy thẹn. Cuối cùng, họ đã cởi bỏ áo giáp và trở về một cách yên bình. Khổng Tử đã thay đổi người khác bằng đức hạnh của mình, ông đã đảo ngược tình thế nguy hiểm. Khổng Tử đã minh chứng được lòng tốt xuất phát từ nội tâm. Mọi người đều có thể cảm nhận được lòng độ lượng cùng ý thức trách nhiệm của ông trong việc duy trì văn hóa truyền thống.

Tập trung vào vấn đề chính

Một ngày nọ, Lỗ Ai Công hỏi Khổng Tử, “Ngày xưa, vua Thuấn đã đội loại vương miện gì?”

Khổng Tử không trả lời.

Nhà vua hỏi lại: “Ta đang cố gắng học hỏi từ ngài. Tại sao ngài không trả lời?”

Khổng Tử cúi đầu đáp: “Bởi vì câu hỏi Bệ Hạ đưa ra không tập trung vào những vấn đề chính. Đó là lý do tại sao thần đang suy nghĩ làm thế nào để trả lời.”

Nhà vua thấy tò mò và hỏi: “Những vấn đề chính là gì?”

Khổng Tử trả lời: “Trong suốt triều đại vua Thuấn, ông luôn thương dân như con của mình. Ông đề cao giáo dục đạo đức và bổ nhiệm những người hiền tài. Đức hạnh của ông lan xa khắp chốn. Tuy vậy, ông vẫn luôn giản dị khiêm nhường. Ông đã làm mọi thứ thay đổi thật nhẹ nhàng, giống như bốn mùa luân phiên thay đổi trong tự nhiên. Ông khuyến khích việc giáo hóa đạo đức trong dân chúng. Lòng tốt của ông trải rộng ra cho mọi chúng sinh. Đó là lý do tại sao những lời giáo huấn của ông được lưu truyền rộng rãi. Ngay cả những con chim Phượng hoàng và Kỳ Lân huyền thoại cũng đã xuất hiện trên mảnh đất mà ông cai trị, chứng tỏ rõ uy đức của ông. Tất cả điều này có được là nhờ ân đức vua Thuấn dành cho nhân dân. Bệ Hạ hỏi về loại vương miện mà vua Thuấn đã mang thay vì hỏi những vấn đề quan trọng hàng đầu như thế, vì thế thần không trả lời ngay được.”

Sống với người tốt cũng giống như được vào một căn phòng đầy hoa lan

Khổng Tử từng nói với Tăng Sâm, “Tử Hạ sẽ tiến bộ rất nhanh vì trò ấy rất thích dành thời gian để ở bên những người có đức hạnh cao hơn mình. Ở với những người tốt cũng giống như sống trong một căn nhà đầy hoa lan. Con người sẽ đồng hóa với môi trường. Vì vậy, một người quân tử phải cẩn thận trong việc lựa chọn người cùng chung sống.”

Điều đó cũng đã được nói đến trong cuốn “Đệ tử quy”“Thật vô cùng ích lợi nếu một người được sống gần những người có thiện tâm. Mỗi ngày trôi qua, đức hạnh của người đó sẽ một tăng, và những thiếu sót của người ấy cũng bớt đi. Phải sống xa những người tốt thì thật là nguy hại. Người mà bị đẩy vào chỗ của những kẻ tiểu nhân thì rồi cũng sẽ hư hỏng.”

Điều này cho chúng ta biết rằng, bằng cách sống gần với những người nhân đức, kết bạn với họ hoặc nhận họ làm thầy, người ta có thể mở rộng kiến thức của mình cũng như giúp bản thân họ ngày một thêm hoàn thiện. Một người quân tử sẽ là một tấm gương tốt. Những người xung quanh anh ta sẽ học cách nhìn vào bản thân họ để tìm những thiếu sót của mình và liên tục tự đặt ra những tiêu chuẩn cao hơn cho mình. “Thường xuyên tự tìm thấy những khuyết điểm của bản thân, thay vì đổ lỗi cho người khác” đòi hỏi một người phải thật trong sáng khoáng đạt trong lời nói và hành vi của mình. Nghiêm khắc với bản thân nhưng khoan dung với người khác là biểu hiện của lòng độ lượng. Khổng Tử nói: “Một người quân tử học Đạo và yêu thương mọi người.” Ông đã chỉ ra rằng một người quân tử có Đạo cần phải biết quan tâm đến mọi người, biết áp dụng các nguyên tắc người đó đã học được từ Đạo để đối đãi với người khác. Tâm đại từ bi cũng giống như nước vậy, làm lợi cho tất cả trong khi bản thân không giữ lại gì.

Đức hạnh của một người quân tử sẽ đem lại sự hòa hợp và thái bình, sẽ nhắc nhở người ta tu chỉnh bản thân mình và không làm điều gì trái với lương tâm. Trong thế giới vật chất ngày nay, nơi mà có quá nhiều người mang lòng tham danh lợi, thì điều đó còn chính yếu hơn nữa trong việc giúp con người có thể giữ vững được lương tâm và đạo đức.