Monday, August 26, 2013

Hành trình xuyên miền Tây - Hậu Giang : Xin lỗi anh chỉ là thằng bốc bùn


#HậuGiang - Xin Lỗi Anh Chỉ Là Thằng Bốc Bùn .

Bài viết trong cảnh ngồi ngoài trời đập muỗi cắn trong khi trực cho anh em ngủ. Phía bên là 2 bạn ban truyền thông đang thu Radio cho hành trình.
Hành trình tại Hậu Giang có nhiều thay đổi với những trải nghiệm mới.

 Những điều mới tại Hậu Giang.
Chặng đi Hậu Giang này trời mưa nhiều, ngay khi xuất phát từ Rạch Gía trời đã có 1 trận mưa thật to, may mắn là trời đã ngớt mưa khi khởi hành. Trên đường đi trời vẫn mưa, tuy nhiên chặng này mọi người đạp xe rất nhanh, có lẽ đoàn đã được nâng cao thể lực khi quen với việc đạp xe. Từ Kiên Giang tới Hậu Giang hành trình 200Km, đi trong 2 ngày liên tiếp. Chặng đi này có những con đường một bên là lúa xanh thẳng cánh , một bên là sông nước miền tây ngang ngửa con đường đi, trên sông luôn có những chiếc xuồng chở hàng đi bán, bán hàng tạp hóa trên thuyền có lẽ là tính đậm chất của miền tây, sinh hoạt trên sông nước.
Hậu Giang có nhiều cây hơn hẳn các tỉnh trước đây, có lẽ vậy nên muỗi ở đây cũng nhiều hẳn :)).
Điều đặc biệt đầu tiên là trong buổi hành trình đầu tiên đoàn ngủ tại 1 ngôi chùa. ngôi chùa của người Khơ Me với tiếng Campuchia, ở đây các sách đều viết bằng tiếng campuchia. Mà hát karaoke ở đây là tiếng campuchia nhé .

 Mưa ướt lưng anh hay mồ hôi của anh?
Hành trình Hậu Giang khởi đầu việc chuyển từ ban Hậu Cần sang ban An Ninh, kiêm CTV chở nước cho Hậu Cần . Có những sự thú vị khác lạ.
- Thứ nhất là các bạn trong đoàn phải đi theo hàng thẳng tắp, còn mình thì lượn lờ đạp xe từ cuối đoàn lên đầu đoàn, ai thiếu nước thì tiếp nước, ai đuối sức mình mình đẩy bạn ấy lên, ai buồn ngủ thì đạp cùng trò chuyện hay hát hò. Đầy tự do và vui vẻ phù hợp với tính cách của mình.
- Làm An Ninh khi đi đường có những lúc lao lên phía trước đoàn, chặn những chiếc xe khác tại ngã 3 để cho đoàn đi qua. Rồi đứng ngắm các bạn trong đoàn lần lượt đạp xe qua.
- Hay là những lúc hét hò thật to khi lên dốc, những lúc to mồm động viên các bạn đuối sức khi lên những con dốc. Những lúc lướt qua các thành viên trong đoàn cười đểu 1 cái :)).
- Làm An Ninh có những ca trực đêm cho cả đoàn ngủ, đêm nào cũng trực, cũng
Vui pha lẫn mồ hôi ướt hết áo, vì cần 1 thể lực khá tốt mới có thể đẩy các bạn và lượn lờ nhiều thế được .^^.

 Ăn và làm việc đồng đội.
Những chặng trước thì ăn cơm tuy cả đoàn nhưng vẫn tự do. Lần này có 1 sự thay đổi, các thành viên làm công trình thanh niên theo đội, hay ăn cơm. Đặc biệt là lúc ăn cơm, mỗi 1 đội đều có 1 số lượng thức ăn nhất định, đầy đủ cả đội mới ăn , thế là mỗi lúc ăn thì ầm ĩ gọi nhau ăn, rồi để dành hay nhường cho nhau miếng cơm, thức ăn... một sự ấm áp nhẹ.

 Sống một cuộc sống khác.
Có lẽ những chuyến đi hay trải nghiệm dài ngày luôn mang lại có ta nhiều góc độ của cuộc sống. Một tâm hồn rộng mở cũng như nâng cao " bản năng sinh tồn" và một khả năng sống thực với cuộc sống.
Chỉ có Cái Biêt là không sinh diệt, còn mọi thứ khác trong cuộc sống đều sinh diệt, đến đi. Khi chú tâm đúng mức có những lúc ta sẽ thấy ta chẳng là ai cả. chỉ có sự biết hiện diện chứ không có 1 thực thể gì khác.
Tất cả mọi thứ đều sẽ qua đi, từng giây, từng phút, từng giờ, từng hơi thở.
Vậy thì mình sẽ làm gì nếu mọi thứ đều qua đi?

ps : Bức ảnh chụp trong khi làm công trình thanh niên bốc bùn, đắp đường. Hậu quả là cháy hêt cả vai, giờ có 1 sự đau râm ram. hiu hiu

No comments:

Post a Comment